“Đừng ngốc nữa Uyển Uyển, tình cảm của anh dành cho em và tình cảm của em dành cho anh hoàn toàn khác nhau.” Thư Hằng lúc này không hiểu sao lại bình tĩnh đến lạ, như một hồ nước không gợn sóng.
Hắn có thể dễ dàng nhận ra sự dựa dẫm của Thư Ngải Uyển vào mình, nhưng đó cũng chỉ là sự dựa dẫm mà thôi.
Đó không phải là yêu thích, không phải là tình yêu, mà chỉ là vì cô ta cần hắn.
“Nhưng…... em có thể học mà, em nhất định sẽ rất rất yêu anh, chỉ cần anh đừng đi……” Thư Ngải Uyển ôm hắn rất chặt, chỉ muốn giữ hắn lại, hắn là chỗ dựa của cô ta, hắn không thể rời đi.
“Uyển Uyển, anh đã quyết định rồi.” Thư Hằng nói.
Nước mắt Thư Ngải Uyển rơi xuống, chảy dài trên má. Cô ta đột nhiên buông hắn ra, hét lớn: “Đi đi! Anh đi đi! Dù sao thì tất cả mọi người đều không cần tôi nữa. Bà nội không cần tôi, anh cũng không cần tôi……” Nói rồi, cô ta lấy chiếc hộp đựng tóc ra, “Ba mẹ ruột của tôi có lẽ cũng đã không cần tôi từ lâu rồi…... tôi hận các người!”
Lòng Thư Hằng cũng không dễ chịu gì, nhưng hắn biết, đây là điều mà Thư Ngải Uyển phải trải qua.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play