Tô Lê nói không sai, thức ăn ở đây quả nhiên rất ngon, đặc biệt hôm nay bếp chính còn là Trần Văn.

Uống xong một chung trà táo đỏ ngọt lịm, Tô Lê nhẹ nhàng thở phào một hơi. Món ăn tuy ngon, nhưng có người cứ liên tục gắp đồ ăn bỏ vào chén mình, vẫn rất áp lực nha!

“Đình Dịch, tôi no rồi.” Tô Lê vươn một ngón tay, chọc chọc cánh tay Tống Đình Dịch, làm mặt ngây thơ.

Tống Đình Dịch thấy cô như vậy, khẽ cười ra tiếng, “Bình thường em ăn tận ba chén cơm, hôm nay mới ăn có hai chén.”

Tô Lê nghe vậy trề môi, “Trước khi tới đây, tôi đã ăn một chén bánh trôi ủ rượu rồi. Còn nữa, sao anh biết bình thường tôi ăn mấy chén cơm vậy?” Cô nhớ rõ mình vẫn rất khắc chế trước mặt hắn rồi mà.

Tống Đình Dịch ho nhẹ một tiếng, sờ sờ cái mũi, thấp giọng nói: “An Bạch Dư nói.”

Trần Văn ngồi một bên thấy hai người nói chuyện qua lại có chút sững sờ, “Quan hệ giữa hai người tốt như vậy từ lúc nào thế?” Trước đây, vì có quan hệ hợp tác cùng Tô Lê nên xem như khá thân. Khi đó, cô ấy hẳn là vẫn chưa quen biết Tống Đình Dịch mới đúng. Sao mới hơn một tháng, quan hệ hai người đã trở nên thân mật ái muội thế nhỉ?

“Tôi đang theo đuổi cô ấy.” Tống Đình Dịch lại múc một chén canh đẩy tới trước mặt Tô Lê, “Ăn ngọt nhiều quá, em uống chút canh suông đi.”

Tô Lê trưng vẻ mặt ghét bỏ, đẩy ra, “Không uống. Tôi thích ngọt cơ.”

“……” Trần Văn nhìn nhìn Tống Đình Dịch lại nhìn nhìn Tô Lê, sau đó quay sang thấy Phùng Thiên Thiên từ nãy giờ vẫn yên lặng ăn cơm, hấn ngập ngừng một hồi, mới chậm rãi mở miệng, “Tống tổng, Tiểu An, hai người nghiêm túc đó chứ?” ( truyện trên app T Y T )

Tống Đình Dịch không vui liếc hắn, “Cậu có ý kiến hả?”

“Không không không……” Trần Văn vội vàng xua xua tay, thử thăm dò, “Chỉ là, không phải Tiểu An với em họ ngài liên hôn sao?”- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel.net chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.

“Ai nói cậu biết?” Tống Đình Dịch nhăn nhăn mày, tuy chuyện hai nhà Tống An muốn liên hôn không ít người biết, nhưng cũng không đến mức truyền tới chỗ Trần Văn mới đúng.

Trần Văn cảm giác mình sắp mò ra đuợc cái gì, lập tức nghiêm túc hẳn lên, “Chuyện này truyền rất rộng rồi. Tôi còn tưởng rằng đã xác định nên mới tuồng ra tin tức đó chứ.”

Tô Lê cũng nhíu mi, “Là có người cố ý truyền ra.” cô chuyển ánh mắt sang chỗ Phùng Thiên Thiên, “Thiên Thiên, có phải cô đã sớm biết chuyện này rồi không?”

Phùng Thiên Thiên bỗng thấy bất an, cô hồi tưởng một chút, mới gật gật đầu, “Tiệc rượu hôm đó, tôi có nghe bạn Phong Nam loáng thoáng nói mấy câu. Lúc ấy tuy rằng trong lòng tôi có chút nghi ngờ, nhưng cũng không rõ ràng là chuyện gì. Sau đó, Phong Nam đưa tôi đi gặp mặt bạn bè anh ấy, mới nghe bọn họ nhắc đến chuyện liên hôn.”

Tô Lê rũ mắt, nhàn nhạt nói, “Bạn bè Tống Phong Nam phần lớn đều là trong vòng mấy nhà giàu có, đều là một bọn ăn chơi trác táng, không chừng là bọn họ lỡ miệng truyền ra.”

Tống Đình Dịch lại cảm thấy chuyện này có điểm không bình thường, hắn suy nghĩ cẩn thận, trầm ngâm trong chốc lát lại nhìn Tô Lê, vẻ mặt nghiêm túc hơn bao giờ hết, “Tiểu Nguyệt, có lẽ đây là âm mưu nhằm vào Tống gia. Cho dù như thế nào, anh cũng không hy vọng em bị cuốn vào. Mấy ngày nữa, anh sẽ tổ chức một cuộc họp báo, tuyên bố tin tức đính hôn của chúng ta.”

“……” Tô Lê nhất thời không biết nói gì, ánh mắt có chút ngơ ngác, [2333, đây, đây không phải là chiêu trò Tống Đình Dịch bức tôi đi vào khuôn khổ đó chứ? ]

2333 hạ xuống trước mặt cô, nói, [ ký chủ, theo tôi quan sát và nghiên cứu, suy đoán của cô rất có khả năng là sự thật. ]

“Tiểu Nguyệt.” Thấy cô ngẩn người, Tống Đình Dịch Lo lắng sờ sờ lên trán cô.

“Tôi……” Tô Lê khe khẽ thở dài, “Tùy anh đi.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play