“Anh thích loại hương này không?” Tô Lê ngước đầu, nhìn về phía Tạ Ngôn Kha bên cạnh. Cô có thể mơ hồ thấy dáng vẻ của hắn, nhưng không nhìn rõ biểu cảm trên khuôn mặt hắn.
Tạ Ngôn Kha vốn không để ý đến mùi hương thoang thoảng ở đây, bị Tô Lê hỏi vậy, hắn mới cẩn thận thưởng thức một chút, rồi nói: “Thanh nhã dễ chịu.”
Khóe miệng Tô Lê khẽ nhếch lên một chút, “Loại hương này tên là Thịnh Hạ U Kính, được điều chế từ mộc tê, du mộc, hạ quan mộc và ba loại dược liệu.”
Tạ Ngôn Kha không hiểu nhiều về hương, chỉ cho rằng Tô Lê ngửi ra, liền nói: “Điều hương sư các em đều như vậy sao? Ngửi một chút là biết bên trong có nguyên liệu gì rồi?”
Tô Lê khẽ cười một tiếng, lắc đầu, “Điều hương là một công việc rất khó. Thông thường, một loại hương chỉ có thể ngửi ra mùi của nguyên liệu chính. Cho dù có thể biết hết tất cả nguyên liệu, thứ tự và phương pháp điều chế khác nhau thì hiệu quả mang lại cũng khác nhau. Em có thể biết nguyên liệu của Thịnh Hạ U Kính là vì đây là loại hương do em điều chế.”
“Là em điều chế?” Tạ Ngôn Kha lập tức nắm bắt được ý sâu xa của câu nói này, “Em chưa từng bán loại hương nào của mình, vậy thì……”
Tô Lê gật đầu, “Em biết ai đã trộm đồ của em.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play