“Cái gì?” Tô Lê tưởng mình nghe lầm, ngạc nhiên nhìn Nguyễn Khanh Khanh.
Nguyễn Khanh Khanh ngẩng đầu, dáng vẻ lã chã chực khóc, nói: “Là bởi vì tôi nên mới hại Mục tiên sinh bị thương, tôi nên ở lại chăm sóc anh ấy.”
“Nguyễn tiểu thư, một thiên kim lá ngọc cành vàng, mười ngón không dính nước xuân như cô biết chăm sóc người bệnh như thế nào à? Huống chi, nhà của chúng tôi có người giúp việc, cũng sẽ mời y tá chuyên nghiệp, không cần cô tự mình chăm sóc A Thừa.” Tô Lê cau mày, nói.
Nguyễn Khanh Khanh cắn cắn môi, “Nhưng mà …… nhưng mà anh ấy sao lại ở nhà cô……”
“Nguyễn tiểu thư.” Triệu Nhu nãy giờ vẫn im lặng, bỗng nhiên lên tiếng, “Đây không phải việc của cô. Nếu cô cảm thấy có lỗi với A Thừa nhà tôi, có thể đến thăm hắn, chăm sóc thì miễn đi.”
Bình thường Triệu Nhu không để ý nhiều, nhưng vẫn có thể nhìn rõ một số việc. Ví dụ như, ban đầu bà tưởng rằng con trai mình có lẽ thích cô gái này nên mới bất chấp nguy hiểm cứu cô ta. Nhưng hiện tại, bà cảm thấy cô gái này rất mưu mô, mặc dù giả vờ tốt bụng, ngây thơ, nhưng ánh mắt lại tràn đầy ác ý đối với Tô Lê.
Người thứ ba trong cuộc hôn nhân đầu tiên của bà cũng giống cô gái này. Bề ngoài trông có vẻ hiền lành nhưng trong thâm tâm lại một bồ dao găm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play