Tô Lê tiến lên hành lễ, cười tủm tỉm nói: “Kỳ thật, Đoạn Khanh đã nói với con về người và Đoạn tướng quân rồi. Hôm đó, sau khi trò chuyện với người, con cân nhắc một chút liền đoán được.”
Đoạn phu nhân âm thầm liếc mắt xem thường nhi tử nhà mình, sau đó nhiệt tình cầm tay Tô Lê, cười nói: “Dao Nhi thật đúng là cô nương thông tuệ.”
Tô Lê thẹn thùng cười cười, sau đó quay đầu gọi A Hồng lại, “Đây là chút thức ăn và rượu do con làm. Con thấy phu nhân rất thích, nên mang tới một ít, hy vọng phu nhân và tướng quân đừng chê.”
Đoạn phu nhân nhìn A Hồng xách tay nải đầy ắp, lập tức cười thấy răng không thấy mắt, chẳng chút rụt rè gì, “Ai da, Dao Nhi con thật là quá ngoan quá hiếu thuận!”
Đoạn tướng quân là người mê rượu, nghe thấy rượu ngon, không khỏi hưng phấn, “Thật là hài tử ngoan, đừng đứng ở cửa nữa, mau vào bên trong nói chuyện đi.”
Đoàn người liền vào trong đại sảnh ngồi xuống, Đoạn phu nhân còn sai A Hồng bày biện thức ăn Tô Lê mang tới, nói là đã mấy ngày không ăn hết sức tưởng niệm.
Làm sao để được mọi người yêu thích, loại cảm giác thành tựu này cũng làm người ta vô cùng vui vẻ, Tô Lê cười cong mắt, nhìn A Hồng cùng với hạ nhân tướng quân phủ bày biện thức ăn lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT