Tô Lê thấy ánh mắt hắn nhìn xuống thoại bản, vẻ mặt còn không thể chịu đựng nổi, biết ngay là cái nết chiếm hữu của hắn lại phát tác.
Khóe miệng cô nhẹ nhàng nhếch lên, nói: “Gần đây có quá nhiều lời đồn đãi, ta cũng muốn biết bọn họ đang nói gì về ta, nên sai A Hồng mua vài quyển thoại bản. Nhưng không ngờ, bán đắt như vậy, A Hồng phải tranh đoạt thật lâu mới mua được, xem ra những thư thương đó cũng kiếm được không ít.”
“Nàng không tức giận sao?” Đoạn Khanh nhíu mày. Mặc dù những thoại bản ảnh hưởng thể xác và tinh thần đó đã bị cấm, nhưng nội dung bên trong vẫn chưa có gì quá đáng. Cùng lắm thì ghép cặp nữ chính với nhiều người khi nàng còn là hoa khôi mà thôi.
Tô Lê đã từng sống ở thời đại bùng nổ thông tin. Thời điểm còn làm diễn viên cũng có đủ các kiểu fan CP, hiện tại tới cổ đại chỉ là lại thêm một lần nữa, căn bản không có gì ghê gớm. Cô hoàn toàn chỉ xem như tiêu khiển chứ trong lòng cũng không cảm thấy gì.
Chỉ là, lối suy nghĩ này không nên xuất hiện ở cổ đại, vì thế cô liền giải thích: “Chỉ là chuyện hư cấu mà thôi, huống chi ta vốn là nữ tử thanh lâu, có danh tiết trong sạch gì đâu, không cần để ý.”
Đoạn Khanh lại cảm thấy cô thế này làm người quá đau lòng. Cô càng xem nhẹ, trong lòng hắn càng khó chịu. Hắn thu hồi cơn giận tái mặt, nhẹ nhàng xoa xoa tóc cô, “Đừng nói như vậy, nàng đã chuộc thân, đã không còn là cô nương thanh lâu nữa, mà là nữ tử đàng hoàng, không khác gì những tiểu thư khuê phòng kia. Ta cảm thấy, nàng là cô nương tốt nhất thế gian, tốt hơn quý nữ công chúa quận chúa thế gia nhiều.”
Tô Lê nghe hắn nói những lời ôn nhu, chớp chớp mắt, trong con ngươi tựa hồ có nước lóng lánh, lông mi run rẩy dường như đè nén điều gì. Cuối cùng, cô chỉ thản nhiên hỏi: “Ngài thích ta đến vậy sao? Họ mà nghe thấy những lời này của ngài, sợ là muốn nôn chết mất.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT