“Thế sao?” Quan Hành nhướng mày, sau đó ác ý cong môi cười, “Tôi không đồng ý.”
Lê Y Diệc chưa nói cầu xin gì đã bị cự tuyệt, không biết sao cô lại thấy nhẹ nhõm. Quan Hành là loại người gì, cô chưa từng nhìn thấu. Nếu cầu xin hắn, e rằng cuộc sống sau này sẽ rất khổ sở.
Như vậy cũng tốt.
Lê Y Diệc chớp chớp mắt, con ngươi sớm đã đong đầy nước mắt chảy xuống, cô đưa tay vội vã lau đi, cố ra vẻ trấn định nói: “Ừm, quấy rầy anh.”
Sau đó xoay người, nhanh chân bước ra ngoài.
Nước mắt Lê Y Diệc càng chảy càng nhiều. Mấy ngày qua, cô đã chịu quá nhiều đả kích, cho dù có kiên cường cũng không thể xem như không có chuyện gì. Hiện giờ, ngoài trừ nhà họ Lê, cô không có chỗ nào để đi. Nhưng trong ngôi nhà đó, ba càng ngày càng đáng sợ, có đôi khi ông nhìn cô bằng ánh mắt làm cô cảm thấy ngay sau đó mình có thể sẽ bị giết chết.
Hơn nữa, mẹ cô giờ ở đâu?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play