“Anh ——” Lê Y Diệc bị cự tuyệt nhưng không biết lấy dũng khí từ đâu ra, tới gần gọi anh.
Lê Huyền càng cau chặt mày, hắn lạnh mặt quay lại nhìn, “Đừng gọi tôi là anh.”
Lê Y Diệc không ngờ hắn thật sự không cho mặt mũi, mặt đỏ lên, cũng rất xấu hổ, nhưng lại cảm thấy phải nói gì đó nên theo hắn ra cửa.
“Thực xin lỗi, em biết anh ghét hai mẹ con em, em cũng biết là năm đó mẹ em phá hoại gia đình anh. Em có thể làm chút gì đó bù đắp cho anh và dì không?”
Lê Huyền cảm thấy đời này lần đầu tiên thấy ghét một phụ nữ như vậy, hắn châm chọc, “Đừng làm cái vẻ mặt này, mẹ cô là kẻ thứ ba, hai mẹ con cô phá hoại gia đình tôi, mẹ tôi bị uất ức, cô muốn bồi thường sao? Có thể, chờ mẹ tôi về, mẹ con cô ba quỳ chín lạy xin lỗi đi.”
“Sao chứ……” Sắc đỏ trên mặt Lê Y Diệc rút đi, thay vào đó là sự tái nhợt, “Mẹ em quả thật đã làm chuyện sai trái, nhưng bà ấy cũng đã trả giá rồi…… Bù đắp đương nhiên có thể, nhưng anh không thể vũ nhục người khác như vậy!”
“Vũ nhục?” Lê Huyền đã đi tới gara, hắn trực tiếp mở cửa xe, lạnh giọng nói: “Cái kiểu xin lỗi giả mù sa mưa của cô mới là vũ nhục. Cút đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play