An Du thấy Tô Lê hơi hơi quen mắt, sau đó nhớ ra chiều nay hình như đã gặp ở nhà hàng, không ngờ lại là con bé hay tới nhà khi còn nhỏ. 
Nếu là người bình thường, nhất định sẽ cảm thấy xấu hổ, nhưng An Du thì khác.
Bà từng là danh viện thành phố S, cũng là nữ thần quốc dân, tâm lý mạnh mẽ hơn ai hết, cũng không cảm thấy chồng mình ăn vụng là chuyện mất mặt. Tra nam và tiểu tam không cảm thấy mất mặt thì thôi, bà là người bị hại có gì mà mất mặt.
Hơn nữa, bà khá mến con bé Khinh Phỉ này, biết tặng kem dưỡng da cho bà nữa cơ đấy! Phụ nữ sao, ai không thích đẹp!? Huống hồ, con bé chỉ tặng quà cho mình, còn Lê Tấn thì không, bất kể là xuất phát từ nguyên nhân gì, trong lòng bà cũng thấy vô cùng vui vẻ.
Dù sao lúc này bà ghét Lê Tấn muốn chết.
Vì thế, ánh mắt bà nhìn Tô Lê từ ái giống như nhìn con gái ruột. Bà đưa tay tiếp nhận món quà, định khen đối phương hai câu, ai ngờ Lê Tấn ngồi bên kia lại mở miệng.
“Bao nhiêu tuổi rồi mà bày đặt dưỡng da.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play