Tô Lê vừa dứt lời, rõ ràng cảm giác được sắc mặt Trần Đại lại trầm xuống, “Trong phòng rất nhiều tạp vật, có lẽ cháy hỏng nên mới có mùi này, trại chủ lo lắng nhiều rồi.”
“Thế sao? Kỳ thật…… Ta cảm thấy mùi này càng giống mùi thi thể thổi rữa…… Nhị thúc, phòng của thúc hẳn là không có thi thể đâu ha?” Ánh mắt Tô Lê híp híp, dáng vẻ nhìn Trần Đại như hồ ly xảo trá.
Trần Đại cười lạnh: “Trại chủ nói đùa, ai lại đặt thi thể trong phòng chứ?”
Tô Lê nghe vậy gật gật đầu, “Nói cũng có lý. Vậy mau sai người xử lý đồ đạc bên trong đi. Mộc Đầu, Thạch Đầu, hai người các ngươi đi vào giúp đỡ đi.”
Mộc Đầu Thạch Đầu đứng im lặng một bên lập tức chạy vào phòng nhanh như chớp, Trần Đại không kịp ngăn cản.
“Nhị thúc, người của thúc vừa mới cứu hoả đã đủ mệt rồi, thôi để hai người bọn chúng vào kiểm kê một chút đi. Mặc dù Mộc Đầu nhìn gầy yếu nhưng đầu óc thông minh lại cẩn thận, Thạch Đầu nhìn lôi thôi nhưng sức lực lớn, võ công lại giỏi. Có bọn chúng hỗ trợ sẽ xử lý đâu ra đó nhanh thôi.” Tô Lê giải thích.
Ánh mắt Trần Đại âm u, rõ ràng là không vui, nhưng ông ta hết cách đuổi Mộc Đầu Thạch Đầu ra, chỉ có thể ở bên ngoài chờ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play