Bởi vì Minh Trạch trên người có thương tích, nên Tô Lê sai Lý Tam mua một cỗ xe ngựa, còn trải thêm lớp đệm mềm mại mới đỡ hắn vào.
Minh Trạch hơi có chút kinh ngạc vì bản thân được đãi ngộ như vậy. Nói như thế nào hắn cũng không phải khách quý gì cả, thời buổi này thổ phỉ bắt người ôn nhu như vậy à? Huống chi, trên thực tế thương thế của hắn cũng không nghiêm trọng, từ nơi này cưỡi ngựa đến Nhạc Gia Trại cũng không mất thời gian bao nhiêu. Vì thế, suy nghĩ cẩn thận nửa ngày cũng nghĩ không ra vì sao, Minh Trạch đành phải cho rằng mạch não Tô Lê khác người.
Lý Tam dắt ngựa buộc vào xe, sau đó hỏi Tô Lê: “Trại chủ, xe này cho hắn ngồi à? Cô chính là trại chủ mà!”
Nghe vậy, Tô Lê nghĩ nghĩ thấy cũng đúng, cô cũng nên ngồi xe ngựa chứ. Thế là tiêu sái vén mành chui vào trong ngồi cạnh Minh Trạch hết sức tự nhiên.
Lý Tam nhìn hai người tuấn nam mỹ nữ hiếm thấy, tâm tư lập tức lung lay.
“Trại chủ, năm nay cô cũng đã mười tám, nên cưới tướng công rồi.”
“???”Tô Lê ngơ ngác, “Vì sao là cưới tướng công?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT