Tịch Sơ tổ chức lại ngôn từ, chậm rãi kể: “Tôi với Trầm Quan đã chơi với nhau từ nhỏ, hồi học cấp ba còn chung lớp. Khi đó, bọn tôi rất được thầy cô để ý. Mặc dù thành tích không tồi nhưng gây rắc rối quá nhiều nên không thể không bị để ý. Vì thế bọn tôi càng thêm phản nghịch, thường xuyên trốn học, bày trò nghịch ngu gì đó.
Có một lần, Trầm Quan chơi game thắng, nên bị chọn làm người trốn học. Sau cái hôm bọn tôi giúp cậu ấy trốn tiết thì đã xảy ra ngoài ý muốn. Khi đó, bên ngoài trường rất nhiều bọn lưu manh bắt nạt học sinh. Cậu ấy vừa trốn ra liền bị theo dõi đánh một trận chết khiếp. Cuối cùng may là có người cứu.
Người đó chính là người Trầm Quan vẫn luôn nhớ trong lòng. Bọn tôi không biết cô ấy là ai, nhưng Trầm Quan cứ mãi nhắc màn mỹ nhân cứu anh hùng đó.”
Sắc mặt Tô Lê phức tạp, “Mỹ nhân cứu anh hùng?”
“Đúng vậy. Theo lời Trầm Quan nói, cô gái đó nhìn không lớn lắm nhưng đánh nhau rất lợi hại. Cô ấy đánh bọn du côn chạy mất, còn đưa Trầm Quan đi bệnh viện, sau đó lấy miếng ngọc bình an mà mẹ cậu ấy cho tặng cô ấy, nói là trừ thù lao.” Tịch Sơ nói tiếp.
Tô Lê: “......”
Tô Lê: “Dựa theo kịch bản thường thấy, miếng ngọc bình an mà cô ấy lấy đi có thể xem như tương đương tín vật đính ước nhỉ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play