“Hoa Trác!” Lạc Lăng Xuyên lao tới bên cạnh Tô Lê, nhìn cả người cô đều là máu, muốn ôm cô rồi lại không dám, “Em có bị thương ở đâu hay không? Anh mang em đi bệnh viện.”
Tô Lê lắc lắc đầu, “Không có việc gì.  chỉ hơi mệt chút thôi. Cũng nhờ có Ngọc Song đã cứu em.”
Bên này, Ngọc Song cũng đang trong vòng tay của Thẩm Phong Tín. Sau khi nhìn thấy Thẩm Phong Tín, hai tay ôm chặt eo hắn, mặt rúc vào trong ngực đối phương khóc nức nở như đứa trẻ bị uất ức.
Thẩm Phong Tín vô cùng đau lòng, ôm cô thấp giọng dỗ dành, “Không có sao rồi, không sao rồi. Đừng sợ, ngoan……”
Ngọc Song khóc đến nỗi mắt đỏ bừng, hức hức nói: “Em, em có bị bắt nhốt hay không? Em giết người rồi. hu hu hu…… Em không muốn ngồi tù đâu, em sợ lắm……”
Thẩm Phong Tín nghe không rõ, cho rằng cô bị hoảng thần, cúi đầu hôn môi mắt cô.
Ngọc Song vẫn rất sợ, ngưỡng mặt nhìn Thẩm Phong Tín, “Hu hu hu… vì sao anh…… Không nói tiếng nào, có phải em, em sẽ bị bắt hay không……”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play