Tô Lê đã từng làm mèo ở thế giới nào đó, tất nhiên hiểu biết thói quen của mèo hơn ai hết, bởi vậy động tác đút sữa cũng rất thuận tay, như là rất có kinh nghiệm.
Lạc Lăng Xuyên nhìn Tô Lê, có chút kinh ngạc như là không ngờ cô lại có một mặt như vậy.
“Em từng nuôi mèo rồi à?” Hắn chần chờ hỏi.
Tô Lê sửng sốt, lắc đầu, sau đó mới nói: “Không có. Có điều, tôi rất thích mèo. Lúc còn nhỏ, sư phụ không cho tôi nuôi động vật, nói là sớm muộn gì chúng cũng sẽ chết, nuôi chúng vừa mất thời gian, còn làm bản thân lây dính thế tục bụi đời.”
“Là có ý gì?” Lạc Lăng Xuyên nhíu mày.
Thật không thể hiểu nổi, chỉ nuôi thú cưng thôi mà cũng lây dính thế tục bụi đời!
“Sư phụ nói, thọ mệnh thú cưng quá ngắn, ở bên mình còn phải tiêu phí tâm tư chăm sóc, chúng chết rồi còn làm cảm xúc mình dao động. Mà một thầy tướng số, nếu không thể bảo trì tâm thái bình thản thì ngay cả lá bùa bình thường cũng đều vẽ không tốt. Hơn nữa, đối với luyện tập thuật pháp không có lợi.” Tô Lê cụp mắt giải thích.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play