Chính bản thân Lạc Lăng Xuyên cũng nói không rõ cảm giác đối với Tô Lê là như thế nào. Chẳng qua kể từ ngày hôm đó, hắn thỉnh thoảng mơ thấy cô.
Trong mộng Tô Lê không lộ rõ mặt, nhưng hắn biết đó chính là cô. Điểm khác biệt chính là, trong mộng cô vẫn lành lặn, có thể chạy có thể nhảy, không cần ngồi xe lăn.
Thời điểm tỉnh giấc, lúc nào hắn cũng nghĩ đến chuyện gì đã xảy ra với cô.
Hắn điều tra không ra, nhưng lại rất muốn biết. Nhiều lần hắn muốn hỏi nhưng rồi lại sợ chọc tới vết thương lòng của Tô Lê, làm cô đau buồn. Lạc Lăng Xuyên cười nhạo, từ khi nào hắn lại biến thành dáng vẻ thế này, nhưng mà hắn có thể làm sao đây?
Có đôi khi, không biết tình bắt đầu tự lúc nào, đến khi phát hiện đã bị từng vòng từng vòng tơ quấn lấy, hoàn toàn không thể thoát ra.
Tô Lê cảm nhận được ánh mắt hắn, đặt miếng điểm tâm còn một nửa xuống, sau đó ngước mắt nhìn hắn, “Sao thế? Anh có chuyện muốn hỏi tôi à?”
Ánh mắt Lạc Lăng Xuyên dừng lại trên đùi cô, sau đó nhanh chóng dời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT