Có như thế nào Kỷ Ngôn cũng không ngờ chỉ mới mấy ngày không gặp, Tô Lê lại gầy cả một vòng. Mấy ngày qua, ngày nào cậu cũng đến khuya mới về, sáng lại đi rất sớm, trốn tránh cô nên vô tình xem nhẹ việc cô nghỉ ngơi.
Trên thực tế, thời điểm cậu về nhà mỗi ngày, Tô Lê cũng không có ngủ. Cô rúc trong phòng luyện game say mê. Chẳng qua, lần nào cô chơi xong mới nhớ tới thì Kỷ Ngôn đã về phòng ngủ.
Vì thế, hai anh em thật sự là đã mấy ngày không gặp.
Kỷ Ngôn đau lòng nhìn cô, đồng thời cũng cau mày không vui, “Em làm việc và nghỉ ngơi kiểu gì thế? Trước đây anh đã dặn dò em phải ngủ sớm rồi kia mà?”
Tô Lê ngồi xuống sô pha, chân thon bắt chéo, dáng vẻ như lưu manh, “Em không ngủ sớm đâu. Làm gì có ai thi đại học xong còn làm việc và nghỉ ngơi như bình thường chứ? Em muốn chơi game chơi game.”
Kỷ Ngôn lấy làm kinh ngạc. Em gái cậu luôn ngoan ngoãn, sao bỗng nhiên lại như vậy. Cậu bước tới ngồi cạnh cô, khẽ cau mày, “Tỉnh Tỉnh, có phải em gặp được bạn bè không tốt rồi không?”
“Cái gì bạn bè không tốt? Không có.” Tô Lê lắc lắc đầu, sau đó lại hỏi, “Anh, anh có thuốc lá không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play