Cuối cùng, Bạch Tiêm cũng ngước mắt lên. Ngoại hình cô xinh đẹp, đôi mắt là bộ phận đẹp nhất. Đuôi mắt hếch lên vốn dĩ vô cùng quyến rũ, lúc này lại nhìn Du Dịch Hằng có vài phần trào phúng.
Có một số người chính là như thế, cho dù chỉ liếc mắt một cái cũng có thể làm người đối diện cảm nhận được cảm xúc khác nhau.
Du Dịch Hằng thấy ánh mắt cô như vậy, trong lòng tức khắc càng yếu xuống. Hôm ấy, sau khi rời khỏi khách sạn, hắn cũng căm giận bất bình, nhưng lại cảm thấy không thể võ đoán ngầm định kết luận như thế. Cho nên phái người đi điều tra cẩn thận tư liệu của Bạch Tiêm, sau đó mới hiểu được mình lại hiểu lầm cô thêm một lần.
Lúc ấy, Du Dịch Hằng áy náy không thôi, nhưng lại không có mặt mũi chạy tới xin lỗi cô. Hiện tại, hắn chịu xin lỗi cũng là vì mẹ hắn luôn mãi dò hỏi khi nào hắn mới trở về. Từ trước đến nay, mẹ hắn là người không đạt mục đích không bao giờ từ bỏ. Nếu hắn cứ ở đây mãi, e rằng bà sẽ chạy tới tìm tận nơi. Dưới tình huống như vậy, hắn chỉ có thể xin Bạch Tiêm tha thứ trước, sau đó đưa hai mẹ con cô quay về thành phố A.
Nhưng mà, Bạch Tiêm nay đã khác xưa. Cô không chỉ không tha thứ cho hắn, ngược lại cảm thấy hắn thực buồn cười.
“Du Dịch Hằng, anh dựa vào cái gì cho rằng tôi sẽ tha thứ cho anh? Tôi sẽ không quên anh mắng Tỉnh Tỉnh là con hoang…… Hừm, anh có biết lúc ấy tôi gian nan, khổ sở thế nào mới ngầm quyết tâm sinh con bé ra không? Con bé là tất cả của tôi. Anh mắng nó là con hoang. Sao anh có thể ghê tởm đến vậy cơ chứ?” Bạch Tiêm cười lạnh, tựa hồ đang chế nhạo hắn vô tri và cuồng vọng.
“Anh cho rằng anh là ai? 5 năm đã trôi qua, anh cảm thấy tôi còn yêu một kẻ đã vứt bỏ tôi, tổn thương tôi sao? Có phải anh quá tự tin rồi không?” Bạch Tiêm cảm thấy càng nói càng buồn cười, liền thật sự nhịn không được cười khinh miệt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT