Lâm Niệm Niệm lắc đầu: “Tớ không có buồn, nhiệm vụ của học sinh là học tập, tớ không muốn so sánh với người khác.”
Vu Soái vui vẻ gật đầu: “Cậu thể nghĩ như vậy là tốt, tôi yên tâm rồi.”
***
Hôm sau là thứ bảy, tuy trường được nghỉ nhưng Lục Vãn vẫn phải đi một chuyến.
Cô đồng ý giúp câu lạc bộ làm giá đỡ, vì thời gian nghỉ ngơi sau giờ ăn quá ngắn, làm tới hôm nay vẫn không có tiến triển gì.
Cuối tuần cô có cả ngày để làm, cô định dùng ngày này để làm xong, không cần phải nhớ nữa.
Hôm nay không cần mặc đồng phục, Lục Vãn lấy quần áo mới mẹ mua ra xem thử, cảm thấy không thích hợp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play