Lục Vãn nghe đến chán nản, cũng không thể bảo người ta đừng nói nữa, cô lúc đó đã cao hơn giáo viên ấy rất nhiều, cúi đầu là có thể nhìn thấy đỉnh đầu đối phương.
Giáo viên đó bị hói, đột nhiên mất không chế cảm xúc, bắt đầu chửi mắng người, Lục Vãn chuồn mất như chân có bôi dầu.
Lục Vãn gặp không ít người xấu, nhưng cũng gặp được nhiều người tốt.
Điều này khiến cô cảm thấy tuy mình không phải là người may mắn nhưng cũng không đến nỗi không có hy vọng.
Đây là thế giới không quá lý tưởng nhưng cũng khá tốt.
Hứa Yêu giang tay ra: “Anh Vãn… ôm một cái?”
Không biết lần sau gặp lại là khi nào, Lục Vãn ôm đối phương lấy lệ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT