Nếu sau này có cơ hội, lúc học đại học có thể làm học sinh trao đổi ngắn hạn, hoặc là nghiên cứu sinh thì xin ra nước ngoài đào tạo chuyên sâu.
Thật ra, Lục Vãn rất luyến tiếc người thân, không muốn mới ở cạnh nhau có một năm lại phải xa nhau đến nửa bán cầu.
Nhìn mặt nhau cũng phải mất mấy ngày.
Hơn nữa lão Lục cũng không chịu đâu.
Lần trước lúc ăn cơm, Lục Bất Du nói một câu, cô có thể đi du học,  cô nhắm mắt làm ngơ.
Sắc mặt lão Lục đã tái ngày, cũng không còn tâm trạng ăn cơm nữa.
Chỉ thiếu nước chảy nước mắt thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play