Lục Vãn: …
“Hình như đúng là như thế.” Lục Vãn nói.
Trần Niệm Khanh đẩy cô một cái: “Đi thôi, chúng ta mau rời khỏi đây.”
Lục Vãn: “Được, thật ra cũng không có gì đáng sợ, là cậu chủ động đề nghị đến đây.”
Trần Niệm Khanh ôm lấy cánh tay đối phương, lần này càng nép sát vào, mỉm cười nói: “Đó là vì tôi biết, cậu sẽ bảo vệ tôi.”
Lục Vãn: “…Được rồi.”
Tự dưng lại có cảm giác trách nhiệm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT