Lục Vãn hơi mất kiên nhẫn, năng lực nghe hiểu của tên này có vấn đề, đây chính là tác hại của việc không chịu học.
Mình đã nói rõ ràng đến như vậy còn nghe không rõ?
Cô nói chậm lại: “Tôi nói là nếu như cậu dám lại trước mặt người khác nói tôi là vị hôn thê, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cậu đâu.”
Khương Bác Dương: ???
Lời thoại bị đối phương nói trước, đại ca trường vốn thiếu thốn từ ngữ lập tức câm như hến.
Ngập ngừng vài giây, lúc này mới mang mặt khó chịu hỏi: “Có phải cậu bị bệnh hay không?”
Lục Vãn nhìn khu đất trống cách đó mười mấy mét.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT