Lục Vãn ho khan, cất cao giọng giải thích: “Tuyệt đối đừng hiểu lầm! Vừa nãy mình không nhìn rõ nên bái bừa! Đương nhiên là mình cũng không cần! Mình không thích trẻ con!”
Trần Niệm Khanh mỉm cười nói: “Dù bây giờ nói chuyện này hơi sớm nhưng thế nào cũng được, tôi nghe cô ấy hết, dù gì tôi cũng không biết sinh con.”
Mọi người: “…”
Cậu ấy không biết…sinh con?
Ồ, vậy sao?
Đủ rồi, rắc cơm chó loạn xạ như thế đủ rồi. Trời ạ, hôm nay nhất định phải cho đám chó đáng thương này ăn no đến chết mới coi là xong sao?
Lục tổng, hoá ra cậu là Lục tổng vô tình như này?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT