Lục Vãn: “Cậu sẽ không hối hận?”
Cô luôn cảm thấy mình đang chiếm lợi từ đối phương.
Trần Niệm Khanh: “Sao hôm nay cậu trở nên do dự thế, không giống cậu lúc bình thường, không miễn cưỡng, không được thì thôi.”
Lục Vãn đột nhiên bị khơi dậy lòng háo thắng: “Đương nhiên tôi có thể!”
Hai người nhìn nhau.
Trần Niệm Khanh: “Vẫn là câu nói trước kia, nếu đã quyết định giả vờ thì ít nhất không thể để người khác nhìn ra manh mối.”
“Còn cần cậu nói? Tôi đương nhiên biết.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT