Không thể suy nghĩ nhiều về chuyện này, mệt người lắm.
Nhưng cậu cứ thích làm khổ mình, sau đó mới hấp tấp chạy đến.
Haley thở dài nói: “Lục tổng, không phải cậu có học bổng sao, còn được miễn học phí, gì mà phải lo, không bằng ở lại chơi thêm một ngày đi?”
Lục Vãn: “Đó là tôi cố gắng đổi lấy, hơn nữa nhà trường trả tiền cho tôi đi học. Nếu tôi không đi, chẳng phải họ sẽ bị lỗ sao? Về công hay tư tôi đều không thể không đi.”
Trần Niệm Khanh nghiêng mặt qua, mỉm cười nói: “Có lý, tôi rất tán thành.”
Haley: “…”
Được rồi, học bá luôn có đề tài để nói chuyện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play