Lục Vãn cười: “Đúng, chúng tôi thảo luận việc học, đây chính là lý do bạn học Trần Niệm Khanh có thể thi được hạng nhất, tôi hạng nhì, cậu cộng thêm hai trăm hạng cũng không thi nổi là vậy, trong đầu bớt chứa mấy thứ tào lao, học nhiều vô, học tập có thể giúp con người ta thông minh hơn, nếu vậy cậu còn có thể cứu chữa kịp.”
Khương Bác Dương tức muốn nổ mắt: “Ha ha, cậu cho rằng cậu nói vậy thì tôi sẽ tin sao?”
“Tôi phải nói rõ một chút, riêng tôi thấy em Trần Niệm Khanh không có lý do gì để nói dối, em ấy là học sinh lớp chúng tôi nên điểm này tôi có thể bảo đảm.” Chủ nhiệm lớp 12-1 giơ tay lên.
Dù cho các phụ huynh có dùng ánh mắt bắn phá, ông cũng phải chịu đựng áp lực đứng ra giải thích.
“Đúng, em Trần Niệm Khanh học giỏi nhiều mặt, không chỉ được thầy cô đánh giá tốt mà các bạn học khác cũng khen ngợi em ấy, cũng không phải là người ăn nói lung tung.”
“Học sinh thảo luận bài tập sau giờ học là chuyện bình thường, Lục Vãn và Trần Niệm Khanh rất thông minh, đương nhiên cô đề tài để nói.”
Các thầy cô vừa rồi bị doạ sợ như đám chim cút rối rít lên tiếng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT