Người câu lạc bộ kịch: “…”
Chơi vậy cũng được hả?
Khán giả ở hội trường ngớ ra, trời tình hình này… chắc chắn vừa rồi có chuyện xảy ra!
Đáng tiếc màn che khép lại, không nhìn thấy gì cả, cũng chẳng nghe được gì.
Trần Niệm Khanh quay lại: “Lục Vãn, cậu đi với tôi.”
“Ừm.”
Hai người tránh khỏi đám đông, cùng nhau đi đến toà nhà dạy học.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT