Lâm Niệm Niệm thất hồn lạc phách nói: “Sau này tớ không được đi học nữa.”
Khương Bác Dương giật mình: “…Cậu nói vậy là có ý gì?”
Trong lòng cậu ta có một suy đoán không tốt, nghĩ lại thì điều đó không có khả năng.
Lâm Niệm Niệm cụp mắt không nói gì, nước mắt cứ “lạch cạch” rơi xuống.
“Cậu mau nói đi, cậu không nói ông đây sốt ruột muốn chết.” Khương Bác Dương có chút nóng lòng.
Bốn mắt nhìn nhau, Lâm Niệm Niệm vẫn không mở miệng, Khương Bác Dương không có kiên nhẫn, vừa định phát cáu, đột nhiên Lâm Niệm Niệm nhào vào lòng cậu ta, khóc lên.
“Huhu cậu đừng lo cho tớ, may mà cậu không bị thương.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT