“Sao cơ? Hắn bị sốt?”
Vừa nghe Khúc Viễn báo tình hình sức khỏe của Hồng Thanh, Tử Hằng đã hốt hoảng đứng bật dậy.
“Vâng. Hồi sáng nương nương bị sốt cao. Thần đã cho uống thuốc bây giờ đã đỡ rồi nhưng nương nương vẫn cần phải tĩnh dưỡng thêm mấy ngày nữa. Tâm lý của nương nương hiện tại cũng không ổn định, nên tránh không để nương nương quá kích động.”
“Hả? Tâm lý của hắn làm sao?”
“Hồng phi không muốn nói chuyện, cả ngày chỉ ngồi im đờ đẫn như người mất hồn. Thần phải gọi mấy lần nương nương mới chú ý. Thần đã kê vài thang thuốc bổ cho nương nương rồi.”
Tử Hằng thần người. Không lẽ vì đêm qua hắn đã ra tay quá nặng cho nên y mới như thế? Hắn cảm thấy rất khó tin. Hồng Thanh vốn rất ngang bướng, đối với chuyện kia cũng luôn rất nhiệt tình. Chẳng qua hắn chỉ hơi nặng tay so với bình thường một chút thôi, có thôi bạo hơn một chút, sao có thể khiến tâm lý của y bất ổn được. Hắn đứng dậy định đi xem Hồng Thanh thế nào thì thái hậu giữ tay lại. Bà nói:
“Hôm qua con làm chuyện quá đáng như vậy với Hồng Thanh e rằng bây giờ nó không muốn nhìn thấy con đâu, có khi vừa nhìn thấy con tinh thần lại kích động đấy. Để tâm lý nó ổn định lại một chút rồi hẵng tìm nó nói chuyện.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play