Hồng Thanh dường như không quá ngạc nhiên, mỉm cười hỏi lại.
"Nói như vậy thủ phạm của vụ đó là người của hậu cung rồi nhỉ. Đám phi tần ngốc nghếch đó sao mẫu hậu không tranh thủ lúc này mà loại bỏ bọn họ luôn đi? Dù sao đi bảo vệ cho một đám người ngu ngốc thì chỉ gây phiền phức cho người mà thôi."
Quả nhiên Hồng Thanh đã sớm đoán được thủ phạm là ai nhưng cái kiểu nói năng không chút kiêng dè gì vẫn khiến thái hậu cảm thấy hơi choáng. Đây là thái độ của một kẻ trước giờ chỉ là một thường dân nghèo khổ thôi sao? Trông cứ như một người từ khi sinh ra đã ngậm thìa vàng, địa vị từ nhỏ đã đứng trên vạn người, vốn không xem ai ra gì. Phương Hồng Thanh này thật ra có thân phận thế nào vậy?
"Sao thế? Thái hậu cũng thấy thần thiếp nói đúng phải không?"
Thái hậu hồi thần, lắc đầu nói:
"Không thể được. Cho dù bọn chúng ngốc nhưng vẫn là người trong hậu cung. Nếu ngươi tha cho chúng một con đường sống chúng sẽ biết ơn ngươi, sau này sẽ không làm khó ngươi. Nhưng nếu ngươi diệt chúng thì những kẻ khác sẽ xem ngươi là cái gai trong mắt cần phải diệt trừ. Cả con trai ngươi cũng có thể bị đưa vào tầm ngắm. Làm như vậy hoàn toàn không có lợi cho ngươi."
"Mẫu hậu đây là… đang uy hiếp thần thiếp đó sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play