Hồng Thanh ngủ đến chiều tối mới dậy. Hắn khá ngạc nhiên là mình có thể ngủ ngon trên xe ngựa như thế. Tử Hằng đã ôm hắn như vậy suốt đường đi không hề buông ra. Lúc ôm hắn xuống xe ngựa để vào khách điếm nghỉ ngơi, trông Tử Hằng vẫn rất bình thường như việc ôm hắn suốt chặng đường dài như thế chẳng hề hấn gì. Dù vậy Hồng Thanh vẫn cảm thấy rất áy náy. Hắn nghĩ thôi thì thưởng cho y một chút. Vì thế nhân lúc không ai để ý, Hồng Thanh lén hôn nhanh lên má Tử Hằng một cái. Tử Hằng kinh ngạc nhìn hắn. Hồng Thanh đỏ mặt nói:
"Chỉ là để cảm ơn ngươi đã ôm ta ngủ cả quãng đường thôi. Đừng suy nghĩ nhiều."
Hồng Thanh quay người bước được vài bước thì đột nhiên cả người bị nhấc bổng lên. Tử Hằng bế hắn lên rồi nói với mấy thuộc hạ đi phía sau:
"Các ngươi đưa Diên nhi đi ăn trước đi rồi mang đồ ăn lên cho bọn ta sau."
"Vâng."
Hồng Thanh kinh ngạc kêu lên:
"Này, ngươi đưa ta đi đâu thế? Ta đói rồi. Ta muốn ăn."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT