Hồng Thanh tuy mới uống có hai ngụm rượu nhưng có lẽ do cơ thể mới chưa quen với việc uống rượu nên đầu đã có cảm giác lâng lâng, chóng mặt rồi. Hắn nghe Danh Thần hỏi gì đó nhưng nghe không rõ lắm, quay qua hỏi lại:
"Ngươi mới hỏi gì cơ?"
Danh Thần nhận ra mình hành động không đúng, vội nói:
"Không có gì đâu. Ta là nói ngươi có nỗi khổ gì cứ nói ra đừng nên giữ trong lòng."
Hồng Thanh cười: "Làm sao mà có thể nói ra hết được chứ? Không thể đâu. Bí mật này ta chỉ có thể giấu trong lòng, không thể nói với bất kì ai."
Nói xong Hồng Thanh gục đầu vào vai Danh Thần rồi dần chìm vào giấc ngủ. Danh Thần kéo nhẹ y vào lòng để y ngồi vững một chút. Tay gạt đi tóc mái của Hồng Thanh đang bung xoã, Danh Thần biết y hiện tại đã ngủ say, không hay biết những gì hắn đang nói và làm. Danh Thần lúc này mới dám nói thật những gì mình nghĩ:
"Giá như người mà ngươi thích là ta, ta sẵn sàng từ bỏ tất cả để đưa hai cha con ngươi đi thật xa khỏi nơi này, để hai người không phải chịu bất kì tổn thương nào nữa. Nhưng người mà ngươi thích lại là chủ nhân. Ta hết hi vọng rồi. Nhưng ta vẫn sẽ bảo hộ cho ngươi và Diên Diên thật tốt. Ta sẽ làm bằng hữu tốt lắng nghe mọi tâm tư của ngươi. Cho nên nếu có tâm sự gì đừng ngại đến tìm ta."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT