Kể từ sau buổi nói chuyện hôm đó, Tử Hằng giữ đúng lời hứa của mình, lúc nào cũng theo sát bên cạnh Phi Diên. Còn bố trí trước cửa phòng của Hồng Thanh hai đến ba người của Mộ Văn canh gác. Không chỉ vậy Lục Ly và Danh Thần còn thường xuyên lượn qua lượn lại. Hồng Thanh cảm giác hình như Tử Hằng làm hơi quá. Hiện tại bọn họ đang nghỉ ngơi trong một tiểu viện nhỏ, bên ngoài đã có quân của Mộ Văn canh gác rồi, đâu cần để cả đống người canh trước cửa phòng hắn như thế, khiến hắn cảm thấy không được tự nhiên. Hồng Thanh mới nói với Mộ Văn rút bớt người đi.
"Không được đâu. Đây là lệnh của biểu ca, ta không được phép làm thế."
"Ngươi không cảm thấy là hắn làm hơi quá rồi sao? Ngoài tiểu viện đã có một hàng rào canh giữ ngày đêm, bên trong lại thêm một hàng rào nữa, lại thêm hai thị vệ thay nhau lượn tới lượn lui. Trông thế này có giống như đang giam lỏng ta không? Hắn sợ ta chạy mất hay gì?"
Mộ Văn suy nghĩ một chốc cũng cảm thấy có lý.
"Biêủ ca là sợ ngươi gặp chuyện đấy thôi. Chuyện xảy ra lần trước khiến huynh ấy rất sợ hãi. Nếu ngươi cảm thấy không thoải mái ta sẽ rút bớt người ở bên trong ra canh vòng ngoài."
"Ừ. Vậy đi."
Mộ Văn nhìn Hồng Thanh, cảm thấy càng ngày y càng cư xử với hắn tự nhiên hơn trước. Trong lòng cũng cảm thấy vui vẻ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play