Phi Diên là đứa trẻ rất thông minh và tinh tế. Hơn hai ngày không thấy phụ hoàng xuất hiện cũng không thấy người lên triều, Phi Diên đã thấy nghi ngờ rồi. Phụ hoàng là một người rất có trách nhiệm với công việc, cho dù thời gian vừa rồi đau buồn do cha bỏ đi cũng chưa từng bỏ bê triều chính. Vậy mà vừa rồi phụ hoàng lại nhốt mình trong phòng suốt hai ngày chưa từng ra ngoài cũng không đến thăm cậu, cậu đến thăm cũng không tiếp. Việc duy nhất có thể khiến phụ hoàng làm một việc kì quặc như vậy là cha đã trở về và bị thương. Vì vậy mà Phi Diên vẫn kiên trì đứng đợi bên ngoài cho đến khi phụ hoàng ra khỏi phòng. Và nó đã đoán đúng.
Gặp lại cha sau hơn chục ngày, nó thấy cha gầy đi rất nhiều, người có vẻ mệt mỏi nhưng rất có tinh thần. Phụ hoàng cũng có vẻ rất mệt chứng tỏ đã luôn thức đêm chăm sóc cho cha. Nó cảm thấy thương hai người vô cùng. Nó cứ ôm lấy cha mình mà khóc mãi không ngừng được.
“Được rồi. Đừng khóc nữa! Không phải cha đã không sao rồi ư?”
“Nhưng hức… cha gầy quá. Cha chắc chắn lại bị thương rồi. Sao cha lúc nào cũng gặp xui xẻo như vậy chứ?”
“Có gì mà xui xẻo, chỉ là không may thôi. Giờ cha về rồi con phải cười chứ sao lại khóc?”
“Hức. Cha về rồi. May quá! Cha đừng đi nữa nhé. Con sợ…”
“Ừ. Không đi nữa. Mãi mãi sẽ không đi nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play