Thẩm Minh Hiên mấy ngày nay lo lắng không yên. Dựa theo thư mà Tần Mạc viết cho hắn thì đáng ra Tần Mạc phải đưa Hồng Thanh về đến kinh thành từ hôm qua rồi nhưng đến hôm nay vẫn không có chút động tĩnh nào cũng không thấy thư Tần Mạc báo về trễ. Giữa lúc này thì Châu Mộ Văn về tới kinh thành.
Mấy ngày trước, sau bữa tiệc mừng Hồng Thanh khỏi bệnh, Tử Hằng liền bắt hắn đi thảo phạt sơn tặc ở một địa phương cách xa kinh thành. Những chuyện xảy ra trong cung gần đây hắn không hề hay biết. Khi nghe Thẩm Minh Hiên kể vắn tắt chuyện đã xảy ra, Mộ Văn tức tốc phi ngựa đi tìm nhóm của Tần Mạc.
Thực tế tình hình hiện tại của nhóm Tần Mạc rất nghiêm trọng. Kể từ lúc Hồng Thanh bị ngất trong xe ngựa tỉnh lại bỗng trở nên thay đổi hẳn. Lúc nào cũng lầm lầm lì lì, hỏi gì cũng không đáp, nhiều lúc ngơ ra như người mất hồn, cũng không nhận ra người quen. Nhưng nguy hiểm nhất là chỉ cần sểnh ra chút là lại tìm cách tự sát khiến Tần Mạc không dám rời Hồng Thanh ra. Hắn đưa Hồng Thanh đến đại phu để hỏi nhưng đại phu không xác định được là rốt cuộc y bị bệnh gì. Vậy là một mặt Tần Mạc cho đẩy nhanh quãng đường về cung, một mặt luôn túc trực bên cạnh Hồng Thanh, ngay cả ngủ cũng không dám ngủ vì sợ chỉ cần mình không để ý Hồng Thanh sẽ lại tự sát.
Lúc Mộ Văn tìm đến nơi thì thấy cả nhóm Tần Mạc đang tỏa ra các nơi để tìm người. Nhìn thấy Mộ Văn, Tần Mạc vui như bắt được vàng. Khả năng đánh hơi tìm người của Mộ Văn rất đỉnh.
“Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Tại sao hoàng tẩu lại lạc trong rừng?”
“Ở trên xe ngựa hắn quậy suốt. Lúc nãy hắn nói muốn đi vệ sinh ta mới đưa hắn đi. Không ngờ hắn cắn tay ta rồi chạy mất. Thoáng cái đã chạy vào rừng mất rồi. Giờ ta không tìm thấy hắn ở đâu cả.”
“Ngươi sao lại sơ sẩy như thế?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT