Cha Triệu khẽ chạm vào bà, Triệu mẹ giương mắt nhìn Thẩm Mộc Bạch, nhanh chóng ngậm miệng. Cha mẹ Triệu đưa Triệu Húc Phong rời đi, vì những người khác đều uống rượu, nên đều từ hội sở về thẳng nhà.
Không biết bên ngoài trời đã bắt đầu đổ mưa từ bao giờ, Nguyễn Du Du đứng trước cửa hội quán đợi tài xế lấy xe từ bãi đậu xe. Tống Cẩm Minh và Thẩm Mộc Bạch đứng cách đó không xa.
Trong tiếng mưa rơi tí tách giữa không trung, cô nghe thấy Tống Cẩm Minh thấp giọng nói: "Tuy rằng lúc trước đi đua xe là đề nghị của anh, nhưng đó không phải lỗi của anh, mấy người chúng ta đều lâu chưa đua xe, ai cũng có khả năng đề nghị, chỉ là vừa vặn đúng lúc anh nói ra thôi. Anh Thẩm, anh không cần quá tự trách."
Trong cơn mưa ánh đèn dần trở nên mơ hồ, Nguyễn Du Du thấy không rõ biểu tình Thẩm Mộc Bạch, anh hơi cúi đầu, mái tóc đen dừng ở lông mi, bóng đen che khuất đôi mắt, trên mũi nhiễm một chút ánh sáng lạnh lẽo, môi mỏng nhấp thành một đường thẳng.
Người của hội sở lái chiếc Bentley qua đây, có người bung dù đưa Nguyễn Du Du cùng Thẩm Mộc Bạch đến cửa xe, hai người đều ngồi vào ghế sau.
Trong xe là một không gian an tĩnh, nước mưa bị che đậy ở bên ngoài, đèn đường ở trong bụi mưa có vẻ mờ nhạt. Tay Nguyễn Du Du từng chút dịch về phía Thẩm Mộc Bạch, nhẹ nhàng câu lấy ngón tay thon dài của anh, không biết có phải bởi vì trời mưa hay không, mà kia ngón tay không có chút độ ấm, có chút lạnh lẽo. Năm ngón tay của Nguyễn Du Du từ từ đan xen vào giữa các ngón tay của anh, Thẩm Mộc Bạch thu ngón tay lại, đem tay cô gắt gao nắm lấy.
Mười ngón tay nắm chặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT