Ngủ sớm, dậy sớm, không chờ đồng hồ báo thức vang lên, Nguyễn Du Du đã tỉnh ngủ.
Xoa xoa đôi mắt, mờ mịt nhìn trần nhà, Nguyễn Du Du nhớ tới chuyện trước lúc đi ngủ Thẩm Mộc Bạch đã mát xa cho cô, cô hoảng sợ, ngồi bật dậy kiểm tra từ trên xuống dưới một chút, trên người không có dấu vết kỳ quái, toàn thân trên dưới không chỗ nào bị đau, không chỉ vậy, hai chân vốn dĩ vừa tê vừa đau lại đặc biệt thoải mái.
"A, Thẩm tiên sinh......" Nguyễn Du Du khẽ thở dài, lại ngã xuống gối.
Không hiểu sao, cô đột nhiên nhớ tới câu nói trêu đùa "Đỉnh cao thoải mái" kia của Thẩm Mộc Bạch, thẹn thùng che lại hai mắt, hai chân đá lung tung vài cái.
Nằm trên giường cọ xát một hồi lâu, cho đến khi đồng hồ báo thức vang lên, Nguyễn Du Du mới rời giường.
Trên tủ đầu giường, quần áo ngụy trang được xếp ngay ngắn, mang theo mùi hương nước giặt quần áo thoang thoảng, hiển nhiên là đã giặt sạch. Bất ngờ trên áo ngụy trang là một con chó bằng bông đốm đen trắng, nó là con mà Nguyễn Du Du nhìn trúng ở rạp chiếu phim nhưng lại không có được đó.
Nguyễn Du Du ngơ ngác đem chó bông ôm vào trong lòng, ngón tay mảnh khảnh từng chút từng chút nhẹ nhàng vuốt ve, đột nhiên, cô vùi mặt vào thân con chó nhỏ, phát ra một tràng dài tiếng la vui sướng "A a a a ——".

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play