Sau khi khóa vân tay vang lên một đoạn nhạc ngắn ngủi, con chó nhỏ đang nằm trong ổ nhanh chóng lao ra đứng trước cửa chuẩn bị vẫy đuôi, kết quả cửa vừa mở ra nó lập tức ngửi thấy mùi của người lạ bên cạnh mùi hương quen thuộc của Nam Đường, nó lập tức trốn ở phía sau tủ giày, hắng giọng sủa hai tiếng.
"Đừng sủa bậy." Nam Đường treo túi đeo vai lên tường: "Đây mới là chủ nhân thực sự của mày."
Trì Diễm tựa người vào cửa, ánh đèn kích hoạt bằng giọng nói bên ngoài hắt vào bóng dáng thanh niên cao lớn in thành một cái bóng đen dài trên sàn nhà.
Anh và con chó nhỏ nhìn nhau bế tắc vài giây, sau đó anh mới chậm rãi quay người hỏi: "Làm sao bây giờ, hình như nó không hoan nghênh anh."
Nam Đường đã dần quen với phương thức làm nũng của anh, sau khi trả lời anh, cô khom lưng tìm một đôi dép lê cỡ lớn trong tủ giày: "Đi tạm của cha em đi, còn thiếu gì ngày mai sẽ đi mua cho anh.”
Trì Diễm thay giày xong liền hỏi: "Chú vẫn ở chỗ trước kia à?”
Nam Đường ấn công tắc, khi đèn chính trong phòng khách bật lên, cô mới lên tiếng: "Không, ông ấy đã dọn đến viện dưỡng lão ở ngoại ô thành phố.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT