Lời nói ngắn gọn của Nam Đường giống như tiếng sấm bị bóp nghẹt trong đêm đông yên tĩnh.
Trì Diễm căng chặt hàm, mím chặt môi, muốn tìm một góc trốn vào, nhưng nhất thời lại không biết trốn đi đâu. Anh rút tay lại, cầm lấy miếng bông gòn mà Nam Đường đang cầm, rồi tự bôi thuốc cho mình.
Động tác của anh có chút nóng nảy, như thể mấy vết thương đó không phải xuất hiện ở trên tay anh.
Nam Đường nào biết em trai này không thích bị trêu chọc như vậy, cô cong môi, mượn ánh sáng mông lung quan sát khuôn mặt của Trì Diễm.
Từng bộ phận và đường nét trên gương mặt anh đều rất sắc sảo, làm cho người ta không khỏi liên tưởng đến rất nhiều từ liên quan đến bạo lực và tính công kích, nhưng làn da trắng nõn của anh lúc lại đột nhiên chuyển sang đỏ bừng, không hiểu sao lại có chút đáng yêu.
Hai khí chất trái ngược nhau hòa quyện vào nhau dưới ánh sáng lờ mờ càng trở nên hoàn mỹ.
Nam Đường đợi anh bôi thuốc xong rồi mới cười hỏi: “Vậy là cậu không có bạn gái sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT