Tam Giới Vạn Đạo quyết

chương 5 ma nữ trong nhà vệ sinh


6 tháng


lão giả đến gần Hứa Hải nói.

"Hứa Hải cháu đang đi học phải không, mấy ngày nữa, nhà trưởng thôn làm lễ giải hạt, cháu đi giúp

ông, về sau ông dãi cháu một bữa".

Không để Hứa Hải kịp phản ứng, ông lão liền vội vàng rời đi, trên miệng còn nói vọng lại.

“nhớ đấy, đi hộ giùm ông”

Hứa Hải phản ứng lại, lão giả đã đi xa, đang chuẩn bị đuổi theo từ chối, nghĩ lại trái Đất này lại có những nghi lễ tâm linh khiến hắn rất là tò mò, hứng thú.

hắn hét to hướng về phía lão giả.

"Ông lão, khi nào nhà trưởng thôn giải hạt".

nghe thấy thanh âm vọng lại, lão giả quay đầu lại nói lớn.

"Ngày mốt".

nhận được câu trả lời, vừa lúc xe buýt cũng chạy qua,  hắn vội vàng vẫy xe buýt, lên xe bất giác nhìn quanh, tìm chỗ ngồi, hắn chợt nhớ lại, hôm nay thứ hai, đầu tuần xe rất đông khách, hắn phải chen chúc trong đám đông hồi lâu, tìm chỗ đứng, nhìn ra cửa sổ.

xe buýt phi rất nhanh, chẳng mấy chốc đã ra khỏi làng Tân Việt, núi Bắc Linh, lao thẳng vào đường cao tốc, gần bảy giờ sáng xe buýt đã vào đến thành phố Lạng Sơn, trên đường đi hắn còn thấy được nhiều học sinh, đi bộ, xe đạp, xe máy... đi nhanh đến trường.

xe buýt dừng trước cổng trường, xuống xe nhìn lên cổng trường to trước mắt, hắn nheo mắt lại thì thầm nói.

"Ta đã trở lại, Triệu Hảo Phú ân oán giữa ta và ngươi sẽ chấm dứt vào ngày hôm nay".

Hứa Hải hoà vào giữa đám đông, đi thẳng đến lớp học, lớp của hắn là 12a2, còn tên Triệu Hảo Phú, học, kế bên lớp 12a3, đi vào trong lớp, thấy chưa có mấy người đến, hắn tìm một chỗ trong chí nhớ, người xuống, chợp mắt dưỡng thần.

đột nhiên một học sinh khá đẹp trai, đi đến quát lớn vào Hứa Hải, xung quanh khiến mọi người chú ý.

"Ê, đây không phải là Hứa Hải sao, hôm nay trông khác thể nhỉ".

Hứa Hải nhìn lên người trước mặt, trợt nhận ra người này tên là Trần Văn Vũ, là một tên học dốt, vì thân hình đẹp trai, không ít các nữ sinh thầm mến, như viên ngọc quý đứng giữa đám đông, kiến hắn chở nên kiêu ngạo, trong mắt không tràn đầy sức khinh thường chi ý.

Hứa Hải van ngoảnh mặt làm ngơ, càng khiến cho Trần Văn Vũ, cảm thấy bị coi thường nghiến răng nghiến lợi, sắc mặt tức giận không thôi.

đối với Trần Văn Vũ, Hứa Hải cho rằng chỉ là sâu kiến không phải quan tâm.

Hứa Hải không nhìn Trần Văn Vũ, nhìn sang đồng hồ dưới lớp học, gần giờ vào lớp, lúc này có rất nhiều học sinh vào lớp, vì vào giờ truy bài giáo viên đi kiểm tra lớp học, học sinh mới vào chỗ ngồi nhanh tay lấy sách vở lên bàn đọc chăm chú, sắp thi mới có cảnh tượng như vậy, ai cũng bận rộn không thôi.

Hứa Hải đứng dậy, đi ra ngoài, thấy vậy Trần Văn Vũ bèn tức giận đi theo.

"Thế nào, muốn đi nhà vệ sinh cùng ta sao".

Trần Văn Vũ tức giận định phản bác, nhưng suy nghĩ một hồi sắc mặt bỗng tỏ ra sợ hãi.

Nghe Hứa Hải nói một học sinh biểu cảm sợ hãi bất giác nói ra.

"Nhà vệ sinh, chẳng lẽ là nhà vệ sinh có nữ sinh hẹo ở trong đó một năm trước sao".

Một học sinh lại nói.

"Tao nghe được rằng, sau khi nữ sinh kia hẹo thường xuyên sảy ra các hiện tượng kì lạ".

Học sinh kia vừa nói xong, cả lớp trên mặt mỗi người, tim đập nhanh, trên mặt không dấu được vẻ sợ hãi, toát mồ hôi, dù cho lớp có đang bật quạt số to nhất.

Nhìn thấy biểu cảm của mỗi người, hắn vừa đi trên hành lang dài trong lòng nghĩ, nhà vệ sinh đáng sợ như vậy sao, đi một hồi lâu, Hứa Hải đến được nhà vệ sinh, cuối hành lang dài, không chần chừ bước thẳng vào trong.

“trả có gì cả, làm gì có con ma nữ sinh nào ở đây, đúng là bọn chỉ chém gió là giỏi”

hắn thốt ra một câu, khi kiểm tra hết hai nhà vệ sinh.

Trong lúc hắn đang nhìn vào gương xem hắn có đẹp trai không, quay ra chỗ khác, con ma nữ xuất hiện tóc bù xù tre kín mặt, cười vô cùng lạnh lẽo.

 

 

 

 

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play