Sau Khi Người Đại Diện Được Ảnh Đế Sủng Lên Hotseach

Chương 3: Bữa tối


6 tháng


"Thiếu gia." trước cổng có một chiếc minibus đang dừng, một người đàn ông trung niên từ trên xe đi xuống, khoa trương mà mang một chiếc tủ lạnh mini xuống theo.

"Thiếu gia chuyển nhà sao?" Lão Trần ngó mắt về phía bên trong viện mà Cố Tinh Dã vừa mới đi ra, nhịn không nổi tò mò mà duỗi cổ hướng vào bên trong xem xét.

Cố Tinh Dã ngăn trước cửa: "Đây là nhà của người đại diện tôi, về sau tôi sẽ đều ở đây."

Lão Trần "Vâng" một tiếng, mang đến một chiếc tủ lạnh mini cùng mấy hộp đồ ăn được đóng gói tinh sảo, lại chần chờ nhắc nhở.

"Thiếu gia, ngày mai Cố tổng sẽ tổ chức yến hội mừng sinh nhật, ngài đừng quên a."

Cố Tinh Dã sắc mặt hơi trầm xuống: "Ừ, sẽ không."

Thấy hắn không có ý định từ chối mình, lão Trần yên tâm mà cười: "Vậy được, tôi liền đi trước."

Cố tinh Dã trên người mang theo tật xấu ăn chơ trác tán, ăn mặc ngủ nghỉ đều vô cùng chú trọng.

Lạc Tê vốn nghĩ rằng hắn chỉ đặt khách sạn mang vài món cơn gia đình đến nên chỉ đem bàn nhỏ đặt lên, vừa quay đầu lại liền thấy trong tay hắn là một hộp đồ ăn lớn có năm tầng.

"Đây là cái bàn?''

"Đây là bữa tối?"

Nhìn cái bàn trước mặt Lạc Tê so với bàn trà không lớn hơn được bao nhiêu, Cố Tinh Dã nhịn không được quét mắt nhìn về phía Lạc Tê.Mặt trời đã lặn, Lạc Tê đứng bên canh chiếc bàn nhìn an tĩnh như một bức tranh.

"Cái bàn này của anh quá nhỏ." Cố Tinh Dã mang hộp đồ ăn đặt xuống mặt đất, thuận tay xách cái ghế dựa lại chỗ mình.

Lạc Tê một tay đạt trên mặt bàn, một tay chống cầm nhìn Cố Tinh Dã đem các món ăn bày đầy một bàn.

Gió nhẹ lướt qua, đây là lần đầu tiên Cố Tinh Dã ăn bữa cơm trong khung cảnh như này, hắn ngồi trên một cái ghế nhỏ cặp chân dài ùy khuất không duỗi thoải mái được.

Lượng cơm Lạc Tê ăn không nhiều, ăn cũng rất chậm, giương mắt nhìn Cố Tinh Dã: "Đã nghe nói qua⟨⟨ Đội diễn viên đặc công⟩⟩ chưa?"

Cố Tinh Dã đầu cũng không nâng lên: "Rồi."

Lạc Tê trong miêng cắn chiếc đũa: "Có muốn đi làm thầy chỉ đạo hướng dẫn không?"

⟨⟨ Đội diễn viên đặc công⟩⟩ là tống nghệ của một địa phương ở Lạc Thành, tổng cộng sẽ mời năm nghệ có đại vị lẫn diễn xuất trong giớ tham dự đảm nhiệm vai trò khách quý, làm chỉ đạo hướng nhóm nghệ sĩ vừa mới xuất đạo hoặc chưa xuất đạo.

Chưa nói đến việc các fan của Cố Tinh Dã gào khóc đòi ăn, luôn gào rống yêu cầu ca ca tham gia tống nghệ, nhưng Cố Tinh Dã xuất đạo ba năm ngoài đóng phim ra thì cũng không tham gia bất cứ hoạt động nào.

Lạc Tê đề nghị hắn tham gia, đối với bất kỳ diễn viên nào việc được ⟨⟨ Đội diễn viên đặc công⟩⟩ mời đều vô cùng tự hào vì đây là sự khẳng định đối với diễn xuất của họ.

Nhưng mà Cố Tinh Dã có vẻ không hứng thú lắm, nghe vậy biếng nhác nở nụ cười: "Ta đi đảm nhiệm vai trò đạo sư, chỉ sợ sẽ bị phun chết."

Cố Tinh Dã tuổi còn trẻ, số lượng fan lại khổng lồ, hơn nữa tuổi tác lại nhỏ, cho nên thường xuyên bởi vì fan đien cuồng mà bế lên hotsearch.

Lạc Tê cười một cái: "Tất nhiên làm nhân vất công chúng liền phải chuẩn bị tốt việc bị phun."

Cố Tinh Dã mang bao tay vào, lột một con tôm, lại nhìn thoáng qua Lạc Tê ở trước mặt hầu như khộng động qua đồ ăn, nhíu mày: "Anh sao lại ăn ít như vậy chứ?"

"Tôi ăn được như vậy thôi!"

Cố Tinh Dã nhìn Lạc Tê tay lộ ra ngoài áo, rất gầy xương cổ nhô cả ra. Hắn một bàn tay là có thể nhẹ nhàng nắm trọn.

"Đem cái này ăn đi." Cố Tinh Dã duỗi tay đến trước mặt của Lạc Tê, đem tôm vừa mới lột đưa qua.
 

Lạc Tê rũ mắt nhìn con tôm đang lẳng lặng nằm trong tay Cố Tinh Dã, mở miệng ngậm đi.

Cố Tinh Dã gỡ xuống bao tay: “Huống gì theo theo tôi biết được thì ⟨⟨ Đội diễn viên đặc công⟩⟩ mời đến trên cơ bản đều là diễn viên đoạt giải thưởng An Duệ”

An Duệ là giải thưởng dành cho phim truyền hình có lực ảnh hưởng lớn nhất, cùng giải thưởng Kim Hổ có trọng lượng giống nhau.

"Việc này không phải nhọc lòng bận tâm." Lạc Tê ho khan hai tiếng: “Tôi là người đại diện của cậu, chỉ cần cậu nói là muốn tham gia thì tài nguên này tôi sẽ có biện pháp có được.”

"Anh có phải bị gió thôi lâu quá!" Cố Tinh Dã khuôn mặt lạnh lại, đề tài rẽ sang một hướng khác: “Tôi nói việc anh ở trong sân ăn cơm tối là thói quen không tốt.”

Khuôn mặt tinh xảo của Lạc Tê lộ ra chút bất đắc dĩ, lại không che dấu được sự mệt mỏi, đứng lên chỉ về cái bàn: “Nơi này cậu thu dọn giúp tôi một chút, tôi đi rửa mặt trước.”

Vì thế Cố Tinh Dã người chưa từng động đến việc nhà ghét bỏ mà đem trên bàn cơm thừa canh cặn thu dọn mang đến thùng rác ở trước sân vứt.

Từ cuộc giải phẫu ba năm trước, Lạc Tê thân thể không thể khôi phục lại như trước, thói quen dường như giống với ông lão , mỗi ngàu đúng 10 giờ sẽ lên giường đi ngủ, ban ngày vẫn sẽ thấy buồn ngủ.

Cố Tinh Dã có một tuần nghỉ ngơi, ngày hôm sau buổi sáng thì nghiên cứu kịch bản, buổi chiều tham dự yến tiệc sinh nhật của Cố Nam Sơn.

Đồng hồ báo thức gần nửa tiếng, Lạc Tê mới gian nan mà từ trong chăn đem bản thân rút ra. Vừa kéo cửa ra thì một thanh hình cao lớn vừa thay xong bộ vest đứng ở cửa.

Cố Tinh Dã tóc được tạo kiểu tỉ mỉ, bộ vest màu đen phác họa trọn vẹn dáng người hoàn mỹ, đĩnh bạc, nghe thấy tiếng động Cố Tinh Dã dừng lại bước chân của mình.

"Anh đây là..." Cố Tinh Dã nhướng mày, kinh ngạc phát hiện Lạc Tê thế nhưng cũng thay cho mình một bộ vest. Chỉ là không khoác áo vest mà mặc mỗi chiếc áo sơ mi trắng.

Lạc Tê so với chiều cao của hầu hết nam nhân không tính lùn chỉ là có chút gầy yếu, nhưng thân mặc áo sơ mi làm cho hắn thoạt nhìn tựa như một cây bạch dương.

Lạc Tê duỗi tay sửa sang lại cà vạt của Cố Tinh Dã, thuận tay vỗ một cái vào ngực hắn: “Tôi lát nữa có chút việc phải ra ngoài, sau đó đi Tinh Hồ tham dự một cái yến tiệc.”

Địa điểm này sao lại quen thuộc, Cố Tinh Dã cúi đầu nhìn khuôn mặt tinh sảo của Lạc Tê: “Anh muốn tham gia yến tiệc sinh nhật của Cố Nam Sơn.”

Lạc Tê sững sờ một chút rồi phản ứng lại ngày. Cố Tinh Dã là con trai trưởng của Cố Nam Sơn, là thiếu gia của tập đoàn Cố thị.

Lạc Tê ngày thường luôn là bộ dạng khôn khéo, nói chuyện ôn hoà, rất ít khi lại ngây người ra như vậy, giống ngư tiểu hài tử không có chút phòng bị nào.

Cố Tinh Dã nhịn không được mà cười một tiếng: “Vừa khéo, chúng ta có thể đi cùng nhau.”

Là gia tộc tiếng tăm lừng lẫy ở Lạc Thành, Cố giá phú quý rực rỡ, người muốn nịnh ùn ùn kéo tới không ngừng, lần tổ chức yến tiệc sinh nhật này, Cố Nam Sơn tuy đã làm lặng lẽ, kín đáo nhưng vẫn có một số ít người có mối quan hệ không thể không mời

Cho nên yến tiệc sinh nhật vẫn có 180 vị khách tham dự.

Lạc Tê dừng xe trước cửa khách sạn, nghiêng đầu nhìn qua một loạt bảo tiêu đang đứng ở đó.

“Cậu đi vào trước đi, tôi chờ một lát rồi mới vào.”

Cố Tinh Dã khuỷu tay đang gác ở cạnh cửa xe nghe vậy liền quay đầu: “Anh muốn đi làm gì?”

"Việc riêng." Lạc Tê cười: “ Tôi đi một chút sẽ trở về.”

Cố Tinh Dã không phải người không có chừng mực, nghe Lạc Tê nói xong liền không hỏi lại, gật đầu rồi đẩy cửa bước xuống xe.

Lạc Tê từ cửa sổ nhìn xem thì thấy bảo tiêu mới vừa rồi còn vẻ mặt nghiêm túc kiểm tra thư mời nhìn thấy Cố Tinh Dã đến liền thấy đổi cảm xúc, khuôn mặt mang theo tươi cười, tất cả cung kính cúi đầu chào.

Cố Tinh Dã tay đặt trong túi quần tây, bước chân không dừng lại trực tiếp đi vào.

Lạc Tê cười một cái rồi khởi động xe chạy đi.

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play