Lúc này có một tiếng nói vang lên sau lưng ta: “Nô tỳ của ta mà ngươi cũng muốn đối thực, Lý công công có ý gì đây?”
Theo giọng nói này vang lên, Lưu ma ma đi ra từ chỗ tối, phía sau bà ấy còn có Lý Liệt và Hoàng Thượng.
Sắc mặt Lý Đức Toàn trắng nhợt, lập tức quỳ xuống đất.
Xuân Chi thấy không ổn bèn lén đào tẩu.
Ta cũng không thèm để ý, dù sao cũng bắt được con cá lớn rồi.
16
Lý Đức Toàn và Hoàng hậu nghĩ rằng ta và Xuân Chi tỷ muội tình thâm và có thể dùng Xuân Chi để kéo ta tới.
Thật đáng tiếc, họ không biết rằng bọn ta cũng đang ở trong hoàn cảnh như nước với lửa.
Nếu ta biết đây là một cái bẫy thì đương nhiên sẽ có chuẩn bị, đầu tiên Lý Liệt đến tìm Hoàng Đế, nói hắn nhớ đến tình nghĩa huynh đệ nên muốn đến lãnh cung thăm Lý Ngao. Đương nhiên Hoàng Đế vui mừng khi thấy huynh đệ hòa thuận và sẽ đi cùng với hắn.
Đại Thái giám của Hoàng Thượng lại là người của Hoàng Hậu, điều này đủ để khiến Hoàng Thượng tức giận, Lý Đức Toàn sẽ không thể sống sót, Hoàng Hậu cũng sẽ không thể gánh nổi.
Quả nhiên, đến ngày thứ hai mọi người nghe tin Lý Đức Toàn đi dạo vào ban đêm bị rơi xuống hồ sen và c/h/ế/t đ/u/ố/i, vì chuyện này nên Hoàng Thượng đã trách Hoàng Hậu không quản lý được hậu cung, sau đó để Lương phi quản lục cung cùng Hoàng Hậu.
Vì thế Lương phi khen ta là cá koi, sau khi ta đến Cảnh Dương cung, thì vận may của họ càng tốt hơn.
Lý Liệt luôn nhìn ta với ánh mắt tìm tòi nghiên cứu.
Nhận được bài học lần này, Hoàng Hậu cũng biết ra tay trong thời điểm này sẽ không dễ dàng, cũng an tĩnh một thời gian.
Chân của Lý Liệt cũng đã hồi phục tốt, có thể đi lại bình thường, Lương phi và Lưu ma ma rất mừng vì điều này, chỉ có ta vẫn còn lo lắng, vì kiếp trước chính là vào khoảng thời gian này ở phía bắc xảy ra chiến tranh, Lý Liệt cũng đi về phía bắc để tham gia chiến sự.... Sau này mới xảy ra những điều đáng buồn đó.
Tuy đời này hai chân của Lý Liệt vẫn còn nguyên vẹn, nhưng đao kiếm trên chiến trường không có mắt, không thể khinh thường được.
Ta lo lắng vài ngày, quả nhiên phía bắc lại truyền đến báo cáo chiến trận, tộc Ngõa Luân ở phía bắc xâm chiếm, đã chiếm được ba thành liên tiếp, chiến sự khẩn cấp.
Lý Liệt lại xin được tòng quân, được Hoàng Thượng đồng ý.
Lương phi khóc rất lâu nhưng cũng chẳng thể làm gì được, dù sao nam tử hán đại trượng phu đều chí tại bốn phương.
Buổi tối, đến phiên ta trực đêm, ta đang ngơ ngác ngắm ánh trăng thì đột nhiên có một giọng nói vang lên sau lưng: “Ngươi và phế Thái tử có quan hệ gì?”
17
Ta cảnh giác quay lại thì nhìn thấy Lý Liệt đứng cách ta không xa, đôi mắt đen láy nhìn ta sáng như sao.
Ta không nói gì, Lý Liệt cũng không truy hỏi, chỉ chậm rãi bước đến bên cạnh ta, tiếp tục nói: “Ta có thể nhìn ra ngươi có thù hận với phế Thái tử, nhưng đây là chuyện của ngươi, ta cũng không muốn hỏi đến.
"Chỉ có một điều ta vẫn luôn muốn nói với ngươi, lần phế Thái tử dùng khổ nhục kế đó, ta chỉ dùng để đổi lấy hai châu ở Tri châu, có phải ngươi thấy rất thất vọng không?"
Ta vẫn không nói gì.
“Hai châu đó vẫn luôn nằm dưới sự kiểm soát của mẫu tộc Hoàng Hậu. sưu cao thuế nặng như c/ắ/t c/ổ khiến dân chúng khổ không nói nổi. Phụ Hoàng cũng biết điều đó, nhưng đối với những người nắm quyền thì đây chỉ là chuyện nhỏ, ta cũng không dám nói là ta lương thiện, nhưng nếu có thể dùng chuyện này để đổi lấy một cuộc sống sinh hoạt tốt đẹp hơn cho dân chúng thì ta sẵn sàng đánh đổi. Vì dù sao ở đó cũng có hàng chục nghìn người…”
Lý Liệt đi tới bậc thang rồi ngồi xuống.
Ta tin những điều Lý Liệt nói, hắn là người như vậy.
Ta nhìn Lý Liệt nói: “Nhị hoàng tử, có bao giờ ngài nghĩ tới cứu mấy vạn người đôi khi không bằng g/i/ế/t một người không?…”
Lý Ngao tàn ác, nếu để hắn đoạt quyền, lên ngôi Hoàng Đế thì người dân trong thiên hạ này nhất định sẽ khốn khổ thảm hại, người dân ở hai châu đã khổ nhiều năm như vậy, điều họ mong muốn không phải là nhất thời "tốt hơn", mà là luôn "tốt hơn".
Cơ thể của Lý Liệt cứng đờ, lẩm bẩm nói: “Cứu mấy vạn người cũng không bằng g/i/ế/t một người…”
Lý Liệt luôn là người tốt bụng, cho dù Lý Ngao có ra tay hại hắn, thì hắn cũng chưa bao giờ có ý định g/i/ế/t người, nhưng ở vị trí này của hắn và Lý Ngao, chỉ có thể có một người được tồn tại.
Một lúc lâu sau, Lý Liệt mới tỉnh táo lại, hắn đứng dậy nhìn ta: “Tiểu nha đầu, ngươi nói có lý đấy, chăm sóc tốt cho mẫu phi của ta, cũng chăm sóc tốt cho bản thân mình, chờ ta trở về!"
18
Ngày hôm sau Lý Liệt rời đi, nhưng không khí trong cung càng ngày càng căng thẳng.
Bởi vì báo cáo chiến trận ở phía Bắc rất tệ, nên ban đêm Lương phi cũng khó ngủ, Lưu ma ma cũng luôn thở dài.
Trong triều có vài đại thần bắt đầu dâng tấu, hy vọng Hoàng Thượng và bộ tộc Ngõa Luân đàm phán hòa bình, lúc này đàm phán hòa bình chẳng khác nào thừa nhận chiến bại, muốn cắt đất và đền tiền, đó là một đề nghị rất nhục nhã.
Đề nghị này đã bị Hoàng Thượng trực tiếp bác bỏ.
Nhưng cứ ba ngày lại có một tin tức chiến sự thất bại khiến Hoàng Thượng bực bội.
Khác với những lo lắng của Lương phi và Lưu ma ma, ta bình tĩnh hơn rất nhiều, bởi vì giai đoạn đầu của kiếp trước cũng không suôn sẻ, mãi cho đến một tháng sau, Lý Liệt đột nhiên xuất hiện, khiến cuộc chiến trở nên xoay chuyển, từ đó về sau thắng liên tiếp, về sau chiến sự lại xuất hiện sự giằng co.
Khi đó, Hoàng Thượng lâm bệnh, Lý Ngao và Hoàng Hậu cùng nhau hợp tác để tẩy thoát tội danh, rồi được ra khỏi lãnh cung.
Lý Ngao chủ trương đàm phán hòa bình, thậm chí còn đề nghị liên hôn, đồng thời cố tình đàn áp Lý Liệt, lương thực tiếp viện cũng thiếu hụt, lúc này mới dẫn đến Lý Liệt c/h/ế/t trận sa trường.
Khi các báo cáo về trận chiến hết lần này đến lần khác trở nên tồi tệ, Lý Ngao thực sự ra tay, hắn ta dâng một bản tấu chương nói rằng có thể hòa thân để đàm phán hòa bình, và hắn ta sẽ đích thân đến nói chuyện với tộc Ngõa Luân.
Bản tấu chương này được hầu hết các cận thần trong triều đình đồng ý, Hoàng Thượng cũng triệu Lý Ngao vào Ngự thư phòng.
Sau đó truyền ra tin Lý Ngao đã đề nghị ấu nữ Đức Dương công chúa là con của tiên Hoàng đi hòa thân.
Ta nghe được tin này cũng không có gì ngạc nhiên, kiếp trước, sau khi Lý Liệt c/h/ế/t trận, chính là Đức Dương công chúa phải gả đi.
Đức Dương công chúa là đứa con mà tiên hoàng có khi đã già, mặc dù nàng ấy và đương kim Hoàng Đế là huynh muội nhưng chênh lệch tuổi tác rất lớn, hiện tại mới chỉ mười bảy tuổi.
Sau khi tiên hoàng băng hà, Đức Dương công chúa vấn luôn sống ẩn dật, trong cung có rất ít người nhớ đến nàng ấy.
Mọi người đều cho rằng Đức Dương công chúa có thể có có thể không, chỉ có ta biết, tình cảm giữa Đức Dương công chúa và Hoàng Thượng vô cùng sâu sắc.
Vào lúc gả công chúa, nhìn công chúa Đức Dương rời đi, Hoàng Thượng đã nôn ra máu và hôn mê, lúc đó mọi người mới nhận ra Hoàng Thượng yêu thương người em gái này đến nhường nào, cũng vì điều này mà Lý Ngao đã bị Hoàng Thượng phớt lờ trong mấy năm.
Cho nên lúc này ta đang suy tính làm thế nào để kéo Đức Dương công chúa lên thuyền của Lý Liệt, có sự hỗ trợ của nàng ấy thì Lý Liệt nhất định có thể đánh bại Lý Ngao.
19
"Nương nương... chúng ta đã đến thời điểm quyết định sinh t/ử rồi..."
Ta vừa tìm thấy Lương phi đã nói ra nhgay những lời này.
Hiện tại ngày nào Lương Phi cũng lo lắng cho Lý Liệt, nghe được lời của ta, sắc mặt bà ấy đột nhiên thay đổi: "Sao vậy?"
"Lý Ngao đề nghị hòa thân, nếu Hoàng Đế chấp nhận thì chắc chắn Lý Ngao sẽ được bổ nhiệm lại. Nhị hoàng tử đang chiến đấu quyết liệt ở phương bắc, nếu Lý Ngao dùng thủ đoạn nào đó ở hậu phương để trì hoãn một số nguồn cung ứng vật chất, thì Nhị hoàng tử sẽ gặp nguy hiểm…”
Nghe ta nói vậy, Lương Phi cau mày: “Có Hoàng Đế ở đây, hắn không dám…”
Tôi khẽ lắc đầu: “Nhưng việc đàm phán hòa bình là bước ngoặt của Lý Ngao, cho nên hắn nhất định sẽ không để Nhị hoàng tử giành chiến thắng, có thể sẽ mạo hiểm…”
Lời nói của ta khiến Lương phi cau mày, bởi vì bà ấy cũng biết Lý Ngao thật sự có thể làm ra chuyện như vậy.
“Vậy ngươi nghĩ chúng ta nên làm gì?” Lương phi tốt bụng nhìn ta.
Ta lấy từ trong tay áo ra một mảnh giấy và đưa cho Lương Phi.
Lương Phi nhìn thoáng qua rồi hơi cau mày.
Ta không khỏi thuyết phục thêm: “Đây là cơ hội cuối cùng của chúng ta và Nhị hoàng tử…”
Lương Phi im lặng một lát, sau đó gật đầu: "Theo ta tới Ngự thư phòng, lúc này chắc bọn họ đang bàn chuyện hôn sự."
20
Lương Phi đưa ta vào Ngự thư phòng, ta nhìn thấy một cô gái xinh đẹp đang nhìn Hoàng đế với đôi mắt đẫm lệ.
Lý Ngao và Hoàng Hậu đứng sang một bên.
"Hoàng huynh, thật sự không có biện pháp khác sao?"
Cô gái này chính là Công chúa Đức Dương.
Sau khi nghe Đức Dương công chúa nói, Hoàng Đế thở dài với vẻ bất lực.
“Hoàng Thượng, việc hòa thân cứ từ từ trước đã……” Lương phi nói.
Mọi người lập tức nhìn về phía này, Lý Ngao dẫn đầu gây khó dễ:
“Lương phi nương nương, ngươi chỉ là một nữ nhân trong nhà, đừng có nhúng tay vào những việc này.”
Hoàng Hậu cũng cười mỉa: “Lương phi muội muội, ngươi không hiểu cái gì cả, đừng ở đây làm mất mặt xấu hổ nữa.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT