Tiếp theo của buổi phỏng vấn này chính là Cao Lữ Uyên và Tần Mặc Trúc, đầu tiên thì Điềm Thụy phải quan sát họ một chút, rồi lại nói:
- Mặc Trúc và của mình có vẻ khá thân thiết nhỉ? Nếu như hai người trở thành người một nhà thi sẽ thế nào?
Nghe xong câu hỏi Tần Mặc Trúc và Cao Lữ Uyên cũng đưa mắt nhìn nhau, không hẹn mà gặp, cả hai liền phì cười, sau đó Cao Lữ Uyên còn khoác tay lên vai của Tần Mặc Trúc, vui vẻ nói:
- Chẳng lẽ nhìn tôi và Tiểu Trúc Trúc còn chưa giống người một nhà sao?
Tần Mặc Trúc cũng gật đầu, tuy thời gian cô xuyên đến hiện đại không lâu, nhưng cô cảm nhận được rất rõ ràng về tình cảm mà cô bạn Cao Lữ Uyên này dành cho mình, nó chân thành hơn bất kì ai, tuy nhiều lúc cô ấy có hơi ồn ào thật, nhưng chung quy cũng là đứa bé tốt.
- Vậy nếu như Mặc Trúc có thêm một người anh trai, thì liệu cô có giới thiệu cho bạn mình không?
- Hữu duyên thiên lý năng tương ngôi, vô duyên đối diện bất tương phùng, nếu như Uyên Nhi có duyên với Tần gia thì không cần tôi làm mai, tự nhân duyên sẽ tìm thấy nhau thôi.
La Duật ở bên cạnh cảm thấy dạo gần đây Tần Mặc Trúc nghĩ đến câu nói này khá nhiều, nhưng quả thật là rất hợp hoàn cảnh, nói sao đi nữa thì Tần Mặc Trúc cũng nhớ hết kí ức của tiền kiếp mà muốn tìm lại người mình yêu kiếp trước để nối lại nhân duyên.
Đến đây La Duật còn không dám ngọc tới, nếu như tiền kiếp kia không phải chuyển thế thành anh thì anh không biết phải làm sao nữa, chỉ cần nghĩ đến cô mèo nhỏ nhà mình vất vả chăm sóc lại rơi vào tay người khác thì đúng là rất đau lòng.
Sau khi hỏi xong chuyện của Tần Mặc Trúc và Cao Lữ Uyên thì bây giờ đã đến với cặp đôi mà ai ai cũng mong chờ, nói thẳng ra là vì muốn tạo thêm một chút kịch tính nên Điềm Thụy mới chơi lớn như vậy.
- Vậy Mặc Trúc và La tổng quen biết nhau từ khi nào?
- Từ kiếp trước!
Không hẹn mà gặp, hai người liền đồng thanh nói, sau đó còn nhìn nhau cười đầy tình tứ, câu trả lời của họ thật sự không thuyết phục được những người có tư tưởng hiện đại, nhưng đối với những người si mê ngôn tình thì thấy rằng họ rất đáng yêu và có một tình yêu vô cùng đẹp.
Không chỉ những người ở trên sóng trực tiếp, Nam Thù ở bên này cũng chỉ cười, rồi lại nói:
- Không nghĩ La tổng lại chiều ý Tiểu Trúc như vậy đó, một cái lý do ấu trĩ như vậy cũng dám nói ra.
Tần Mặc Trúc chỉ biết lắc đầu, nữ nhân này đúng là khát khao được nổi tiếng đến điên rồi, cọ nhiệt Tống Khinh Lan chưa đủ, bây giờ lại còn muốn cọ vào nam nhân của cô? Đúng là không biết nặng nhẹ, chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà!
Cơ mà nam nhân của cô cũng không giống với những nam nhân khác, vừa nghe Nam Thù nói xong thì La Duật liền cười nhạt, sau đó lại nói:
- Có thể Nam tiểu thư không tin, nhưng từ lần đầu tiên tôi gặp mèo nhỏ đã thấy rất quen thuộc rồi, hơn nữa từ đầu đến cuối Bạch Nguyệt Quang trong lòng tôi cũng chỉ có cô ấy. Một cô mèo ba tư đầy kiêu ngạo, lại mạnh mẽ… Nhưng tôi rất hài lòng.
Sự thật cuối cùng cũng đã vả mặt Nam Thù chan chát, vừa rồi ở trên mạng còn có người vẽ nên kịch bản cẩu huyết, nói rằng La Duật vì thích Nam Thù mà Nam Thù lại thầm thương Tống Khinh Lan, vì Tống Khinh Lan và Tần Mặc Trúc đang cãi nhau dẫn đến chia tay gián đoạn, nên La Duật đã cố ý tiếp cận Tần Mặc Trúc, tạo ra một mối tình tay tư, khiến cho Nam Thù ghen tuông.
Đợi tới khi Nam Thù ghen rồi thì La Duật sẽ vứt bỏ Tần Mặc Trúc mà chạy đến chỗ của Bạch Nguyệt của mình.
Cái kịch bản nghe qua thì khá hay ho đó, nhưng sự thật lại chẳng được như mơ, ngay tại đây La Duật đã thẳng thắn thừa nhận Bạch Nguyệt Quang trong lòng anh từ đầu tới cuối chỉ có một người… Và đó chính là cô - Tần Mặc Trúc!.
||||| Truyện đề cử:
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn! |||||
Bỗng nhiên được làm Bạch Nguyệt Quang của nam thần, khiến cho nội tâm của Tần Mặc Trúc có hơi xao động một chút, nhưng rồi sau đó cô lại mỉm cười, nói:
- Được rồi, đừng tức giận, dù sao thì chị Nam cũng chỉ là buột miệng nói khoác thôi mà, đừng chấp nhặt làm gì.
- Em nói đúng, với những kẻ không có não thì chúng ta không nên để trong lòng.
Đến đây thì Nhan Đàm và Tần Nam cũng phải gật gù vì mức độ ăn ý của Tần Mặc Trúc và La Duật, nói hai người họ yêu nhau từ trước kiếp cũng không phải không thể tin được, chứ người bình thường chẳng ai xướng ai họa đồng điệu như vậy.
Đến đây Nam Thù chỉ biết lườm liếc chứ chẳng nói gì được nữa rồi, vì cho dù muốn nói cũng không dám nói.
Một người là La tổng của La gia, thái tử nhà họ La.
Một người cái mạng của nhà họ Tần.
Động vào hai người họ chỉ có thể là chết chứ chẳng tốt đẹp gì, đâu ai ngu gì mà chọc vào chứ!
#Yu~