Trước mắt bao người, cũng không phải là thanh danh tốt.
Thẩm Nhiêu trước khi đi đã dặn dò, bảo hắn trông coi tiểu tử này, đừng để làm ra chuyện gì quá nóng nảy.
Tống Dụ rất nghe lời mà buông đao xuống, bất mãn quay đầu: “Hừ.” Một tiếng.
Thụy vương hai mắt đỏ ngầu tựa hồ khóc ra huyết lệ, sắc mặt trắng bệch, tóc tai bù xù, giống như ác quỷ, ngồi bệt trên mặt đất: “Ta sinh ra đã như bụi bặm, không giống như các ngươi cao cao tại thượng, thiên tôn vạn quý, làm sao hiểu được thống khổ của ta?”
“Không có niềm vui sống, chết cũng tội gì…” Thụy Vương giống như điên rồi, không ngừng cười, nhìn chằm chằm thanh kiếm trên mặt đất, dùng bàn tay còn sót lại cầm lấy.
“Các ngươi ai cũng không giết được ta, chỉ có ta mới có thể!”
Nói xong hắn liền cầm kiếm tự sát, máu tươi đỏ thẫm phun ra, người vô lực nằm trên mặt đất, nhìn về phía bầu trời đêm thở hổn hển, chậm rãi chặt đứt đường sống của chính mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT