Thẩm Nhiêu nhặt lên một con cờ thuộc về Hoằng Tuyên đế nói: “Triệu Tây làm người rất cẩn thận, sơ hở quá ít, muốn diệt trừ hắn, e là không có cớ để xuất binh.”
Hoằng Tuyên đế trong mắt lộ ra chút vui vẻ, nhưng miệng lại quát lớn: “Trẫm đang hàn huyên với ngươi về quân cờ, ngươi như thế nào lại nói thành Triệu Tây? Dám ở trước mặt trẫm nói muốn diệt trừ đại thái giám, ngươi thật to gan!”
“Thần biết tội, tất cả đều là Hình Thống lĩnh nói cho thần biết, thần chỉ là vô tội.”
Thẩm Nhiêu cũng không có nửa phần xin lỗi hay cầu xin sự tha thứ, ngồi yên đó uống hai hớp trà. Hình Bắc thấy nàng không hề áy náy, mà còn đem mình kéo chung xuống ngựa, khóe miệng co lại. Nữ nhân này, đúng là vô liêm sỉ.
Hoằng Tuyên đế thế mà lại rất thích tiếp tục lời nói: “Nói tiếp.”
Thẩm Nhiêu nói tiếp: “Tuy nhiên việc Đông xưởng phái ra thích khách đến ám sát thần lần này, không có chứng cứ xác thực. Nhưng thần tốt xấu gì cũng là Tứ phẩm mệnh quan của triều đình, nếu cứ để nguyên như vậy, sợ là sau này đám quan chức đều mỗi ngày sống trong lo lắng. Cho nên thần cả gan hướng bệ hạ cầu xin một ân điển, cho điều tra Đông Xưởng! Cho thần một cái công đạo!”
Nàng nói một cách dõng dạc, lại làm cho Hoằng Tuyên đế cảm thấy buồn cười, hắn xoa xoa huyệt thái dương, nói: “Có kế hoạch cụ thể chưa?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play