Kết quả đột nhiên tiếng của quản gia bên ngoài kêu lên: “Tại sao lại vào thẳng đây để lục soát, nơi đây là phủ đệ của Chỉ huy sứ đại nhân.”
Thẩm Nhiêu hơi sững sờ, cũng ngồi dậy: “Hắn thực sự không sợ ngài đi cáo trạng hắn với Bệ hạ sao?”
“Ta đi xem thế nào, trước tiên nàng cứ trốn ở đây.” Hắn mặc lại chiếc áo ở bên trong rồi khoác lên mình một chiếc áo choàng màu đen huyền, sau đấy thì đẩy cửa bước ra, nhìn thấy một đám người của Vũ Lâm Vệ cầm đuốc bước vào.
Người dẫn đầu là hiệu úy của Vũ Lâm Vệ chắp tay hành lễ với Tạ Cẩn: “Đã quấy rầy Chỉ huy sứ Tạ rồi, chỉ vì Thụy Vương điện hạ đã hạ lệnh là bằng bất cứ giá nào cũng phải tìm cho ra tên thích khách, nên tì chức không thể không mạo phạm ngài.”
“Vì vậy, ngươi cảm thấy là bổn cung đang che giấu thích khách ư?” Bờ tóc dài của Tạ Cẩn đang xõa ở sau lưng, khoanh tay trước ngực dựa lưng vào cửa, sự nổi giận trong ánh mắt nham hiểm rất rõ.
Viên Hiệu úy có chút sợ hắn nhưng vẫn kiên quyết nói: “Đây là chức trách, kính xin Chỉ huy sứ đại nhân lượng thứ cho, tất cả trên dưới toàn thành đều bị lục soát, không một ai ngoại lệ.”
“Được thôi, vậy các người soát đi.” Tạ Cẩn cho người mang ghế ra ngồi ở phía trước, hai chân vắt lên tay vịn, ngồi dựa xuống, cười rất lạnh lùng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play