Hắn không dám tiến tới quá mức, cuối cùng chỉ có thể nói: “Coi như ta nói mê nói sảng, nàng muốn như thế nào, chúng ta sẽ như thế ấy.”
Trong lòng Thẩm Nhiêu mềm nhũn mấy phần, quay người lại, chủ động ôm hắn.
Bất luận sau này như thế nào, tóm lại, bây giờ bọn họ có được đối phương là được rồi.
Lại qua hơn một tháng, trái lại rất an tĩnh, gần đây không có thích khách tới quấy rầy nàng, nên nàng có thể chuyên tâm làm việc.
Thẩm Nhiêu ngoại trừ xem kha khá hồ sơ mấy năm gần đây của Đại Lý Tự, cũng xem tất cả công sự từng qua tay ba người kia, mỗi ngày lật xem một chút, thật sự nàng đã tìm ra được vài vấn đề.
Dù sao nếu đã thường đi đến gần bờ sông, thì sao giày có thể không ướt. Không ít oan giả sai án, bọn họ quả thật đều tham dự vào. Chỉ cần thu thập chứng cứ phạm tội của bọn họ, sẽ có thể báo cáo lên trên.
“Thẩm thiếu khanh chúc mừng nha.” Đại Lý Tự Khanh Thôi Kiến mặt mũi tràn đầy vui mừng đi vào, đặt thiệp mời trong tay lên bàn nàng, cười nói: “Vừa nãy trong cung có người tới truyền lời không tìm được ngươi, cho nên tìm bổn quan, nhờ ta tới nói cho ngươi biết.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play