“Tớ còn chưa cảm ơn cậu, cậu đã giúp tớ giải quyết một chuyện lớn.”
Tư Ninh Ninh chớp chớp mắt đi vào phòng: “Cậu mau đi rửa hộp cơm đi, tớ buồn ngủ muốn chết rồi, tớ vào dọn dẹp giường đi ngủ nha."
“ừm”
Sau khi Từ Thục Hoa đi, trong phòng không có ai khác nữa.
Tư Ninh Ninh nhìn về phía cửa sổ, có tiếng nói chuyện phiếm và tiếng cười yếu ớt bên ngoài truyền vào.
Góc độ này xem không được bên ngoài đang làm gì, đồng thời bên ngoài cũng y như vậy không nhìn thấy cô.
Tư Ninh Ninh nắm lấy bàn tay nhỏ bé, từ trong không khí xuất hiện một chiếc chăn bông tơ tằm mỏng, hoa nhỏ màu xanh lam. Bên ngoài là lụa sờ vào rất mềm mại.
Cái gọi là giường là một lớp gỗ, cứng đến nằm đau cả xương sống, Tư Ninh Ninh trong không gian còn cả chăn bông dày hơn, nhưng mà hành lý chỉ có cái rương mây này, lấy ra sẽ bị người khác nghi ngờ.
Hộp mây chỉ lớn như vậy, nếu có người hỏi, chăn bông tơ tằm mông nhẹ, có thể lừa gạt cho qua, còn về phần những cái kia có bao nhiêu cặp mắt quan sát, mọi người đều không phải người ngốc.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play