Tư Ninh Ninh hiểu ra, biết hành động của mình khiến Tưởng Nguyệt nhớ lại hồi ức năm đó, cô ngồi vào bên cạnh Tưởng Nguyệt, nhẹ giọng trấn an: "Đôi mắt của quần chúng nhân dân rất nhạy bén, bị cử báo thì như thế nào? Cứ để cho bọn họ đến điều tra thôi, luôn sẽ có một ngày, khi đó tất cả mọi người đều sẽ biết, ta là trong sạch, ta là bị người oan uổng."
Tư Ninh Ninh vỗ vỗ mu bàn tay của Tưởng Nguyệt: "Cho nên, cậu hiểu chưa? Tưởng Nguyệt?"
“Thật vậy chăng?” Tưởng Nguyệt ngẩng đầu nhìn Tư Ninh Ninh, hai mắt đỏ hoe.
Tư Ninh Ninh kiên định gật đầu: "Đương nhiên."
Tư Ninh Ninh tự gọi mình là "ta", lời nói ra là để dẫn đường, cổ vũ tinh thần cho Tưởng nguyệt, để cậu ấy đối với sinh hoạt phía trước nhiệt tình, yêu thương kiên trì mà tiếp tục.
Kiên trì cho đến khi oan sâu được rửa, cái ngày thoát khỏi cái mũ quy chụp kia.
“Tớ có thể gặp được cậu, thật là tốt quá." Tưởng Nguyệt đột nhiên ôm lấy Tư Ninh Ninh, cằm đặt ở trên vai Tư Ninh Ninh, giọng điệu thất vọng mang theo một tia u sầu phiền muộn: “Cậu biết không Tư Ninh Ninh? Đúng cũng được mà sai cũng được, một khi đụng phải thứ này, chúng ta như chuột chạy ngoài đồng, bị người đuổi theo đòi đành đòi mắng, không có chốn dung thân."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT