Trần Liên Mễ gõ cửa, bên trong truyền đến tiếng ho khan già nua, cùng với tiếng bước chân tới gần: "Tới đây, tới đây? Là ai tới đó." Một giọng nói của một bà cụ truyền đến.
Trần Liên Mễ cười cười: "Bà Hồ, là con, Liên Mễ."
Cánh cửa mở ra, một cái đầu đầy chỉ bạc được buộc gọn bằng những dải vải rách rưới đi ra, bà cụ chỉ cao ngang ngực Tư Ninh Ninh, nhìn tư thế này, có lẽ xương của bà cụ đã rụt lại rồi, ước chừng cao 1m5 cũng không đến.
Bà Hồ mở cửa và mời hai người họ vào nhà, còn phần Tư Ninh Ninh thì đưa mắt đánh giá xung quanh.
Tuy là một ngôi nhà ngói, nhà gạch, nhưng trên tường lộ rõ những vết nứt, khoảng sân trống trơn, ngoại trừ cái giếng trong góc trong, cùng một cái lu lớn và thùng đựng nước thì cái gì cũng không có.
Tư Ninh Ninh trong lòng ẩn ẩn phòng đoán, quay đầu lại liếc nhìn bên chân bà Hồ, không có gì bất ngờ, "gót sen ba tấc" (*) đập vào trong mắt cô. Thực rõ ràng, gia đình này...
Trước kia không phải là một gia đình bình thường....

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play